[Tự Viết] Một Nữa Hoàn Hảo
Truyện ngôn tình tự viết…
Truyện ngôn tình tự viết…
Câu chuyện xoay quanh các nhân vật Thục, Minh, Thái An... Câu chuyện bắt đầu khi Thục về quê.…
Thanh xuân không đáng để ta bỏ lỡ. Hãy cùng trải nghiệm nó một lần nữa…
Một tình yêu tuổi học trò, có cả nước mắt và niềm vui.…
Trong cuộc đời, có những mối tình giống như ngọn nến cháy sáng rực rỡ, nhưng càng rực rỡ bao nhiêu thì càng dễ vụt tắt bấy nhiêu.Cô gái ấy - dịu dàng, ấm áp, là nơi để anh gửi gắm những ngày mệt mỏi.Anh - tài hoa, mạnh mẽ, nhưng lại mang trong mình bí mật không thể nói ra.Họ gặp nhau giữa những ngày bình thường nhất, để rồi định mệnh buộc họ phải yêu... nhưng cũng chính số phận nhẫn tâm khiến họ chia ly.Khi tất cả những tưởng đã hạnh phúc, sự thật trần trụi dần hé lộ - tình yêu của họ hóa ra chỉ là cuộc chạy đua với thời gian, với lằn ranh sinh tử mong manh.Đêm lạnh rồi cũng sẽ qua, nhưng bóng hình người ở lại trong tim, vĩnh viễn chẳng thể phai.Liệu tình yêu ấy có đủ sức để níu kéo, hay cuối cùng chỉ còn lại một trái tim đơn độc giữa đêm dài?…
👉Đây là bộ truyện đầu tay của mình mong các bạn ủng hộ mình nhé 💗💗√Thanh Uyên(18t) tính tình khá nhút nhát khi gặp người lạ,trầm tính và ít khi nói chuyện cười đùa với người khác lắm. Thích hát và múa, mọi người chờ xem nhé √Vũ Anh Quốc Hưng (22t) lạnh lùng bên ngoài ấm áp bên trong.Làn da trắng và khi cười có răng khểng rất chi là mê lyyyyy nha mn ( vì đây cũng là crush của mình nên mình miêu tả một chút cho mn hihi)…
Căn bệnh ung thư dạ dày bào mòn đi con người của cô, vắt kiệt cả linh hồn mong manh. Xuyên vào cuốn tiểu thuyết dang dở và bắt đầu hành trình của sự sống mới.....!!! Câu truyện được tạo ra từ trí tưởng tượng của mình, vui lòng không bê đi khi chưa có sự cho phép. Na9 được lấy cảm hứng từ bias của mình ở game Ikemen Prince !!!…
''Nếu thật sự phải cố gắng sống, vì sao ngày ngày lại tự nhủ rằng bản thân phải cố gắng vượt qua nó thật đơn độc, rõ ràng trên con đường ta đi đâu không phải là bức tranh vô vị. Ngày Ngày, cố gắng ngụy biện cho trái tim tổn thương rằng mình có thể nhưng mỗi lần khi mà đêm nhẹ nhàng bao phủ thế giới, ánh đèn sáng lên thật sự rất muôn màu, nó xa hao và lộng lấy đến xiêu lòng. Hãy buông bỏ rào cản bản thân nhìn thế giới với một ánh mắt tràn đầy niềm vui. Trên chặng đường mà ta đi sẽ có rất nhiều người, có thể lướt qua nhanh tróng hoặc sẽ ở lại lâu dài, cuộc đời không vô tận, không ai sống được mãi đói là quy luật tự nhiên. Không thể đòi hỏi, thay vì thu mình lại trong sự mất mát hãy trân trọng hiện tại, trân trọng chính chúng ta.'' Đó là thứ tôi nghe từ bạn thân của mình mỗi ngày.…
Tại sao tôi lại si mê em như thế này, em không là người con gái mà tôi đã từng gặp trước đây. Em không có vẻ gì để tâm đến tôi trước khi tôi chủ động bắt chuyện với em nhưng không ngờ điều này đã khiến em rơi vào rắc rối.Nhưng bản thân tôi không thể nào thoát ra khỏi em được!Đôi mắt của em long lanh như sao trời.Tôi biết tôi không thể làm đau em nhưng cũng không thể nào rời mắt khỏi em được.Tôi luôn sợ hãi bản thân về việc thừa nhận đã yêu em. Thật tồi, khi nói về một thằng con trai như tôi, người luôn đi chinh phục những cô gái khác để khoả lấp những nỗi đau trong tâm hồn.Nhưng tại sao vậy?…
Tôi yêu em. Bằng mọi giá tôi sẽ ở bên em.Dù ngày mai có là tận thế thì tôi vẫn yêu em.…
Con người từ khi sinh ra, cho đến được vài tháng tuổi rồi đến khi vài tuổi. Lúc ta té ngã, hoặc bị ba mẹ rượt đánh do quậy phá nghịch ngợm ta có thể khóc to thành tiếng và la hết sức có thể. Đau do trận đòn của mẹ, đau vì một vết thương nhỏ xíu khi ngã. Vậy tại sao, khi lớn tiếng khóc ấy dần mất đi, nó chẳng còn, chỉ để lại hai dòng nước mắt trên khuôn mặt. Ta cũng bị đau bị tổn thương mà, hay tại lúc bé khóc la nhiều quá giờ ta hết la nỗi.…
Trích đoạn: - thầy hứa sẽ về với em chứ Đôi bàn tay nó đang cố bám lấy thứ gì đó mà nó không biết là đúng hay sai...- thầy sẽ về mà "Cái cảm giác ấm áp này là sao? Anh muốn ôm nó vào lòng nhưng sợ nó sẽ đẩy anh ra. Khoảng cách giữa nó và anh sẽ không còn được như trước đây" Mời các bạn đón đọc :THẦY ƠI! EM YÊU THẦY…
Tác giả: Alex Albrinck…
Gặp được anh có lẽ cô may mắn. Nhưng được ở bên anh còn may mắn hơn. Từ một cuộc gặp gỡ bất ngờ trở nên quen biết nhau. Nhưng ai có thể đảm bảo họ sẽ được hạnh phúc hay thậm chi họ có thể được ở bên nhau.Nước mắt cô rơi, cô nhìn mông lung nói với anh: Anh à! Em không biết từ một ngày nào đó em cảm thấy xem trọng anh. Từ một tuần nào đó em cảm thấy quý anh. Từ một tháng nào đó em cảm thấy thương anh. Từ một năm nào đó em cảm thấy yêu anh và từ một lúc nào đó em cần có anh suốt cả đời mình. Cô cười khẩy một cái. Nhìn thẳng vào anh: Nhưng có lẽ đối với anh từ một ngày nào đó anh cảm thấy chán ghét em. Từ một tuần nào đó anh cảm thấy mệt mỏi vì em. Từ một tháng nào đó anh cảm thấy ghớm ghiết em. Từ một năm nào đó anh cảm thấy khinh bỉ em và từ một lúc nào đó đối với anh em là điều sỉ nhục trong suốt cả cuộc đời mình. Đúng không anh?…
Béo và Híp❤…
Thời học trò, cái thanh xuân tươi đẹp nhất của Taka, mà cô ấy không bao giờ quên được.…
Crush là gì?…
Dù muốn thừa nhận hay không, tình đầu luôn là mối tình khó quên nhất trong đời ____________________________________Câu chuyện tình đẹp nhưng đượm buồn, mang nhiều tiếc nuối giữa Chính Hàn và Sơ Hạ.Cả hai bị thu hút lẫn nhau và từ xa lạ dần trở nên quen thuộc rồi yêu nhau cuồng nhiệt đồng thời cũng cùng trải qua rất nhiều chông gai, khó khăn.…
Đọc rồi biết…