Mày có đấm tao không... nếu tao bảo tao yêu mày?
- Mày có đấm tao không...nếu tao bảo tao thích mày?_ Bảo ngập ngừng- Đương nhiên là có!_ Hân trả lời phũ phàng và... kèm theo 3 cú đấm"Bốp...Bốp...Bốp..." ❤…
- Mày có đấm tao không...nếu tao bảo tao thích mày?_ Bảo ngập ngừng- Đương nhiên là có!_ Hân trả lời phũ phàng và... kèm theo 3 cú đấm"Bốp...Bốp...Bốp..." ❤…
Bộ truyện đoản văn này cũng giống như một ly cà phê đen không đường, không sữa.Câu chuyện thời học sinh, cảm giác thầm mến một ai đó trong vài tháng cuối đời.Cốt truyện này 70% là có thật từ cuộc sống xung quanh tôi, gần như là những gì tôi đã chứng kiến và tôi chỉ muốn lưu giữ chút gì đó về nó và muốn gửi thông điệp đến mọi người về căn bệnh ung thư quái ác.Xin hãy tự chăm sóc bản thân thật tốt!----------Sau một chuỗi tin nhắn dài, đầu dây bên kia cuối cùng cũng có hồi âm. Đáp trả cho câu hỏi của cô, anh chỉ vỏn vẹn chỉ bốn chữ, có lẽ là bốn chữ đến cuối đời này không thể quên: "Từ đầu đã thích."Trời rất hôm ấy rất đẹp, có lẽ nó đang tiễn tôi đi... cũng có thể, mọi thứ đều không quan tâm. Sau ngày hôm nay, mọi thứ lại về đúng trật tự của nó. Tôi nghĩ thế... Tạm biệt chàng trai bên tôi những năm tháng cuối cùng, tạm biệt cô bạn dịu dàng sẵn sàng khóc và bảo vệ vì tôi. Tạm biệt tương lai của tôi, tạm biệt mười chín năm cuộc đời của tôi.Một ngày nào đó tôi sẽ trở lại như một vì tinh tú xinh đẹp.Cre bìa: Mộng Thư…
"Cuối tháng tư, mùa hạ gõ cửa. Cơn nắng mới mơn man chảy xuống từng khe gạch sứt nứt của sân trường cấp hai. Những tán cây bằng lăng xanh mướt, nay đã có vài chùm hoa tím rịm chớm nở. Châu nằm gần cửa sổ lớp học, mắt lim dim và cảm nhận nắng gió đầu hạ khoan khoái như đang vỗ về đưa tiễn người bạn mùa xuân thân yêu của chúng....Bố nói đúng, nó có thể nhớ mãi một ký ức đặc biệt về một người nào đó vì ký ức thì luôn nằm nguyên vẹn trong quá khứ. Nhưng, những con người xuất hiện trong ký ức thì lại luôn phải vẫy vùng theo dòng chảy thời gian của họ. Để không chết đuối, họ buộc phải thay đổi và thích nghi. Khi ấy, những người không còn chung mục tiêu, lý tưởng, quan điểm sống, cách trở địa lý hay bận bịu này kia, có thể lựa chọn không gắn bó với nhau nữa. Và như vậy, con người sẽ luôn có một số người bạn đồng hành nhất định trên mỗi chặng đời khác nhau.Châu hiểu đó nhưng hồn nó thì vẫn chao đảo, ngả nghiêng. Vì nó nhận ra, Bắc là hóa thân cho một phần tuổi thơ trọng đại của nó. Khi cậu chọn đi đường khác, nó biết tuổi thơ của nó sắp đóng lại thật rồi. Phải, đâu có con chuồn chuồn nào chỉ bay mãi một chỗ chứ!"Tác giả: Một mí bé xíuTruyện viết năm 2022, khăn gói và sửa soạn lại năm 2025.…
Trích truyện:Lâu dần, tình cảm của tôi dành cho nó không còn dừng lại ở mức bạn bè đơn thuần. Tôi nhận ra bản thân không tự chủ mà ngắm khuôn mặt tốn gái của nó, trong lòng dâng lên cảm giác đố kị, khó chịu khi trông thấy nó thân thiết với những người con gái khác, quan tâm tới nó hơn bình thường. Chẳng khó để tôi nhận ra rằng: TÔI THÍCH PHAN HOÀNG THIÊN!Cre bìa: Pinterest…
Tiếng lòng sả chanh là tình yêu không thể nói thành lời Không thể nói thành lời , là bởi yêu không đủ nhiều ? Hay bởi không đủ dũng cảm ?Bởi không đủ dũng cảm, trong tuổi thanh xuân của tôi đã rơi rụng biết bao điều dang dở...Chuyến bỏ nhà ra đi giữa chừng quay về, bài mới hát được một nửa, lời tỏ tình chưa được câu trả lời, tấm thiệp chúc mừng chưa thể gửi đi , điều chưa kịp nói ...Giống như đầu hạ năm ấy , tình yêu không hình dáng cũng chẳng có trọng lượng , xa xăm hệt như áng mây treo lơ lửng giữa trời , cho đến khi hoá thành trận mưa trút xối xả, tôi mới thực sự cảm nhận được, những gợn sóng lăn tân từ đáy lòng sâu làm sao, nặng làm sao, từng vòng tròn dường như không có điểm cuối, nhưng lại nối liền với nhauSau đó, chung quy lại chúng ta sẽ hiểu, thứ khiến hồi ức mãi tươi đẹp không phải thời gian, mà là tiếc nuối.…
Cô là cô gái có chỉ số IQ cao lại xinh đẹp trong một gia đình bình thường nhưng không ngờ cô lại là người thừa kế của một tập đoàn lớn thứ2 thế giới ( cái này mjk chém gió).-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.--" ko ngờ em là em gái của Ken."-" umk, sao ạ???"-"ko sao. Nhưng vậy cũng tốt"Ể!! Anh ta nói tốt cái gì vậy. Ý của anh ta là gì đây???-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.- Đag đi mua sắm thì tôi đụng phải anh ta. Anh ta nhìn tôi cười -" xem ra tôi và em cũng có duyên nhỉ?"-" Tôi chẳng thấy duyên gì cả"-" Nhưng tôi thấy"Anh ta! Đúng là ko ns nổi anh ta mà!…
Kiều Lệ Chi là cô gái có gia thế giàu có, là một người rất hoàn hảo và xinh đẹp nhưng lại hay buồn rầu và sợ giao tiếp, vì sự xinh đẹp này cha mẹ nhà nào cũng muốn gả cô cho con trai của họ. Triệu Hoàng Anh là chàng trai lớn hơn Chi 2 tuổi. Hoàng Anh là một chàng trai mọt sách và được đạt là học sinh giỏi toàn diện và được tuyển thẳng vào chuyên quốc gia, anh ta cũng cực kỳ giàu có nhưng anh ta lại rất ích kỉ và khó tính, gia đình cả 2 đều rất thân thiết với nhau.(chỉ giới thiệu sơ qua thôi nhé..)cre bìa truyện: Pinterestthể loại: học đường Việt Namtác giả: Hồng Mịnh…
Thể loại: Ngôn tình, học đường, chữa lành, thanh xuân vườn trường.Giới thiệu:Chẳng ai biết được sự cá tính bên trong tôi chính là những vết thương lòng đau đớn giằng xé trong cơ thể yếu ớt này của chính mình. Tôi ghét cái sự tệ hại, yếu đuối này của bản thân. Vì thế nên tôi tự chọn cách sống riêng cho bản thân, một mình ôm lấy những nỗi đau, tủi hờn đã dày vò tôi trong quá khứ. Còn cậu, vậy mà lại đoái hoài đến con người vốn chả khác gì một thằng con trai như tôi lại dang tay ôm lấy thân thể yếu đuối này mà an ủi, chữa lành những vết thương dường như đã không còn lành lặn như trước.…
Tôi là Đông Vũ bạn Thanh Mai Trúc Mã của cô ấy, tôi yêu thầm cô ấy.Tôi là Hạ Lam bạn Thanh Mai Trúc Mã của cậu ấy, tôi thương thầm cậu ấy.…
Kể lại những câu truyện tình yêu đầu đời của tôi.…
Tác giả: Cửu Dạ HồiNăm Tháng Vội Vã là một bài ca viết riêng cho những con người trẻ tuổi hồi tưởng lại năm tháng thanh xuân tươi đẹp, trong sáng đến ngây thơ ấy. Truyện kể về tình yêu của Trần Tầm và Phương Hồi kéo dài cả 10 năm qua những hồi ức của chính Phương Hồi, Trần Tầm và lời kể của Trương Nam. Những năm tháng vội vã của tuổi trẻ, những quyết định vội vã, những tư tưởng nông nổi thông qua câu chuyện tình yêu đó được tái hiện một cách chân thực đến bất ngờ.…
đọc rồi biết :]]…
"Mẹ ơi ba của con là ai vậy tại sao con không có Ba? Mẹ xin lỗi mẹ cũng không biết ba của con là ai" ****Lê Vĩnh Trúc còn gọi là GiI 28 tuổi, cao 1m80 cực kì đẹp trai và giàu có.Dương Uyển Chi 24 tuổi, cao 1m65, xinh đẹp đáng yêu và hiền lành. Hàn Vương Tú 28 tuổi, cao 1m80.Sở Kiều Nhi 24 tuổi, cao 1m65.Vương Khải Nguyên, 28 tuổi, cao 1m80. Lục Dĩnh Phong 24 tuổi, cao 1m80. Dương Minh Ngọc 24 tuổi, cao 165.Author : HoaThienNgoc. Nghiêm cấm sao chép, chuyển ver hay cover dưới mọi hình thức, cấm đem ra khỏi Wattbad mà chưa hỏi ý kiến của tác giả.…
...Vì ai đó không thể hiểu được mình, làm trái tim mình co thắt từng nhịp đập, mang đến hạnh phúc rồi vội vàng đánh rơi.Có ai biết đằng sau những nụ cười ấy.Làm những giọt nước mắt âm thầm lặng lẽ rơi.Có ai biết đằng sau con người mạnh mẽ ấy.Là cái gục đầu lặng lẽ giữa đêm khuya...Anh nói phải...em là một cô gái mạnh mẽ, mạnh mẽ để đủ tiếp nhận tức cả mọi thứ...Người làm cho Hứa Nhiên Nhiên rơi nước mắt là người cô yêu nhất.Người hiểu được giọt nước mắt của Hứa Nhiên Nhiên là người yêu cô nhất. Người im lặng lau nước mắt cho Hứa Nhiên Nhiên mới là người cuối cùng và có thể cùng cô đi suốt cuộc đời.…
"Định mệnh là gì?"Có những người dù ở cạnh nhà nhau, số lần họ nhìn thấy mặt đối phương cũng chỉ đôi, ba lần. Lại có những người ở chung một thành phố, đi những nơi cứ ngỡ đối phương sẽ chẳng bao giờ biết đến, thế nhưng chẳng hiểu sao lại chạm mặt nhau nhiều đến vậy. Một lần có lẽ là tình cờHai lần có vẻ là trùng hợp thôiLần thứ ba, hình như chúng tôi có duyên với nhauLần thứ tư, tôi cảm giác mình không thoát nổi nhân duyên trời định này rồi!"Vậy cậu có tin vào 'định mệnh' không?"Tôi vốn thực tế nên chẳng tin vào thứ gọi là 'định mệnh', nhưng tôi lại mong nó một lần xảy ra.Tác giả: kexo_17Ngày bắt đầu: 2/7/2024…
Gió chiều thổi nhè nhẹ luồn qua mái tóc cậu, ánh hoàng hôn xa xa nhẹ nhàng buông xuống phủ một màu vàng nhạt ở cuối đường chân trời. Tôi nhẹ bước bên cạnh Khánh Anh, nghe tiếng sóng liên tiếp vỗ về, nghe thấy vô số lần trái tim mình trật nhịp. Cúi người nhặt lấy vỏ sò vô tình giẫm dưới chân, tôi nhận thấy tình cảm hơn một năm qua giống như núi lửa sắp phun trào. Tôi vô thức hỏi cậu ấy: "Mắt Anh có tốt không?"Một câu hỏi tựa như rất ngớ ngẩn, nhưng chàng trai lại nhẹ nhàng đáp: "Mình nên trả lời như thế nào mới được đây, dù mắt không tốt nhưng thử trả lời tốt xem sao.""Thật sự tốt à?""Ừ."Tôi ngẩng đầu lên nhìn vào khuôn mặt dịu dàng đã in vào tâm trí mình mỗi đêm, siết chặt vạt áo mình khẽ hỏi: "Mắt tốt như vậy... vì sao lại không thấy tình cảm chân thành mà mình dành cho cậu?""Lẽ nào cậu không nhận ra thật sao?"Gió biển thổi qua, sóng vỗ vào bờ cuốn đi lời nói chứa rất nhiều cảm xúc mà tôi đã can đảm thổ lộ. Rất lâu về trước tôi biết mình đã thua, thua trước sự dịu dàng của cậu ấy. Khánh Anh nghiêng đầu nhìn tôi, ánh mắt trong veo như ngày đầu gặp gỡ, phải chăng là ấm áp hơn làm lòng tôi càng rung động mãnh liệt."Cậu đang tỏ tình với mình đấy à?" "Không, không được sao?" Tôi hơi khựng lại hỏi. Nhưng khi nhìn thấy cậu ấy cười khúc khích lại cảm thấy mình sắp toang rồi."Không được." Cậu đột nhiên cúi người, lười biếng rũ mắt, khóe môi cong lên nhẹ nhàng đáp: "Tỏ tình là việc của Anh, Vân không được cướp lời của Anh đâu.""...""Người nên nói là mình, hiểu không đồ ngốc?"…
Năm ấy có chàng trai đã dùng hết nhiệt huyết của tuổi trẻ để theo đuổi một cô gái. Năm ấy cũng có một cô gái vì tin tưởng mà giao trái tim mình cho chàng trai. Những năm tháng của tuổi trẻ với những cảm xúc mơ hồ mà trong sáng, họ có nhau. Sau này, dẫu biết thời gian sẽ làm con người ta thay đổi nhưng vẫn muốn một lần đắm chìm trong mùa hạ năm ấy.Hy vọng là mai đây khi hành trình tìm kiếm phiên bản hoàn hảo nhất không có người kề bên, chỉ xin rằng hạnh phúc sẽ gõ cửa mỗi ngày. Bìa: Pinterest…
Tên truyện: CHỈ ĐỎ KHÓ ĐỨTTác giả: Huyền NhâmThể loại: Teenfic giải trí, bịa đặtCảnh báo: Truyện rất nhảm. Nam bị điên, nữ bị ngu. Người già và thanh niên nghiêm túc đề nghị đừng đọc!GIỚI THIỆU TRUYỆN: Kể về cuộc sống thường ngày của hai cô cậu bạn thân từ nhỏ, nhà ở sát vách. Chị gái của An Hạ và anh trai của Trường Giang vốn là một cặp thanh mai trúc mã thân thiết, tới giờ đã sống chung và chuẩn bị kết hôn. Chính vì lẽ đó mà người lớn đôi bên chỉ mong hai đứa còn lại cũng noi gương anh chị, tương lai về cùng một chỗ cho... rảnh nợ. Sau này có thể ba bước qua lại, chia đường gửi rể gửi dâu, cháu nội cháu ngoại cũng dễ dàng san đôi nuôi nấng.Khổ nỗi Giang - Hạ lại là một cặp rất cứng đầu. Đứa thì háo thắng, đứa thì tự ái cao, làm cho con đường vun xới tình cảm của hai bà mẹ lắm chiêu nảy ra bao chuyện bi hài rắc rối...LỜI TÁC GIẢ:Quá stress vì đống truyện ngược tâm bên kia nên mình quyết định làm lại truyện này để xả. Một câu chuyện viết để tự sướng, nội dung nhảm nhí, câu từ tùy tiện, nhưng lại khiến mình có thể đọc đi đọc lại nhiều lần, rất vui vẻ. Một anh chàng mặt dày thô lỗ và một cô nàng biến thái ngơ ngơ, sau mười sáu năm hoặc vô tình hoặc hữu ý mà hành hạ nhau, không biết cuối cùng ai mới là người thắng cuộc nhỉ? :p Lưu ý: Bản quyền tác phẩm hoàn toàn thuộc về tác giả là mình. Vui lòng không chuyển ver, không copy, không re-up dưới mọi hình thức. Xin cảm ơn!Bìa: Aino…
Câu chuyện học đường tuổi teen kể về 1 cậu bé chả có bất cứ điều gì đặc biệt từ ngoại hình đến tính cách điều đặc biệt duy nhất là cậu luôn có 1 niềm tin cháy bóng là mình sẽ có người yêu khi bước chân vào ngôi trường cấp 3 câu chuyện sẽ kể về chuỗi ngày trường thành của cậu từ khi gặp Thùy Du cô nàng cá tính mạnh mẽ nhưng lại cực kì nhạy cảm qua đó thấy được sự phát triển tính cách của cả 2 ngoài ra câu chuyện sẽ có thấy các tuyến nhân vật phụ cũng rất đáng yêu cũng như có những câu chuyện riêng của mình…
Biến !Biến !Biến đi !Tình yêu yếu đuốiBỏ 9 năm ra để yêu một người Tôi nghĩ hắn sẽ coi trọng tôiVậy mà chỉ bằng một trò chơi ảoHắn đã ném bỏ tôi một cách không thương tiếc Tôi có đau ... Tôi có khóc Và khi tôi đã rũ bỏ mọi thứ Để bắt đầu một khởi đầu mớiVới Anh Thì hắn lại trở về và muốn bắt đầu lại " Tôi từng thích một người ròng rã suốt 9 năm . Tôi biết tuổi tôi không thể nào hiểu thế nào yêu . Nhưng tình yêu chưa bao giờ phân biệt tuổi tác . 10 tuổi cũng tốt 20 cũng tốt . Tôi cứ nghĩ chỉ cần bỏ vốn sẽ được nhận lại . Nhưng 9 năm tôi chẳng nhận được gì ngoài nước mắt và tổn thương . Vậy nên tôi sẽ thu yêu thương của mình và trao cho người biết trân trọng nó hơn người đó "" Có thế hắn chưa bao giờ biết được là sẽ không có ai yêu hắn hơn ngoài tôi ngay lúc này ." "Cảm ơn cậu , cậu đã dạy tôi thế nào là đau là buông bỏ . Chúng ta buông tay nhé ... Tôi sẽ rất nhớ cậu"…