Anh chạm vào tim mình, và ngạc nhiên khi nó vẫn còn đập. Những nhịp đập dồn dập như từng hồi chuông cảnh báo, như tiếng trống giục giã sự kết thúc đã đến gần. Bởi sau ngày hôm nay, chẳng còn gì ở lại quán bar Lupin cũ kỹ, chẳng còn gì ở lại chàng sĩ quan thông tin lầm lì ít nói và những câu chuyện nhạt nhẽo xoay quanh công việc thường ngày lắm bí mật.Chẳng còn gì ở lại tình bạn mong manh mà gắng gượng, của ba kẻ tận cùng xã hội thoi thóp chút khí trời tự do, cố gắng với lấy những tia sống cuối cùng của một con người. Chẳng còn gì ở lại.…
"Nhiên Nhiên rất thích cười,cậu ấy có thể cười kể cả khi đó là một mẩu truyện nhạt nhất thế gian này.Thế rồi,nụ cười ấy cứ dần phai đi,và rồi biến mất...."________Truyện do chính bản thân Dao sáng tác,thiết kế và biên soạn Không sử dụng cho mục đích thương mại,không reup ,không làm audio,v.v.:>>Nếu trong quá trình mấy cậu đọc mà có lỗi chính tả thì thông cảm nhé,chắc tớ sẽ sửa <33 Truyện chỉ có trên wattpad của Dao Trinh thôi nhé,tớ không up lên các nền tảng khác đâu nho ________"Giá như tớ có thể ở bên cậu lâu hơn.""Hãy để tớ cười thay cậu."…
“Dám lừa gạt bổn vương, hiệp nghị trở thành phế thãi, bổn vương hiện tại sẽ ngươi...” Ngày thường lạnh như băng con ngươi trung giờ phút này lại phun ra ra ngoan không thể đem nàng xé rách lửa giận, một cái dùng sức, đột nhiên đem nàng kéo vào trong lòng, một bàn tay, hung hăng khảm trụ của nàng cằm...Của nàng khóe môi khinh dương, không có chút phản kháng, chính là tiêm tiêm ngón tay ngọc lại tia chớp bàn một chút, hắn thân mình, đột nhiên cứng đờ.“Hiệp nghị trở thành phế thãi, ta hiện tại yếu hưu phu.” Khinh dương bắt tay vào làm trung kia phân hiệp nghị, nàng cười vẻ mặt sáng lạn, càng mang theo làm cho hắn hận đến nghiến răng nghiến lợi bừa bãi.“Ngươi dám.” Nghiến răng nghiến lợi uy hiếp, bạn ẩn ẩn tê ma thanh, thị huyết bàn con ngươi trung bắn ra làm cho người ta hít thở không thông nguy hiểm. Chỉ tiếc, hắn hiện tại, không thể động đậy. Chỉ có thể hung hăng nhìn chằm chằm nàng...“Thiên hạ này, chỉ có ta không muốn làm, không có ta không dám làm.” Mượn hắn lời nói, hắn ngữ khí, không nhìn hắn kia nguy hiểm uy hiếp.Ở hắn kia giết người bàn căm tức trung, chậm rãi huy bút, viết xuống này thiên cổ nhất tuyệt hưu thư.Lại hôn lễ, hắn nghiêm chỉnh thanh minh, yếu chân chính công chúa, làm kia một thân đỏ thẫm thân ảnh chậm rãi đến gần khi, hắn trên mặt, hiện lên một tia không dễ cảm thấy vui sướng, chính là, làm hỉ khăn nhấc lên, hắn hé ra mặt, cũng là hoàn toàn tái rồi.…
Đồ Hiểu liên tục không cách nào đem Phùng Định Nghiêu từ đáy lòng nhổ tận gốc vô tình ném đi, dù là hắn sảng hôn ước một đi không trở lại, nàng cảm thấy hắn nợ chính mình một lời giải thích.Hiện tại hắn lại đã trở lại, kéo những nữ nhân khác như không có việc gì đứng ở trước mặt nàng, Đồ Hiểu một chén rượu giội quá khứ, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi cần phải may mắn, trong tay ta quả nhiên không phải là a- xít sun-phu-rit."Phùng Định Nghiêu một thân chật vật, nhìn xem cái kia quật cường bóng lưng rời đi, tĩnh mịch nhiều năm trong mắt nhảy ra hai luồng tia lửa, hắn cho rằng hết thảy đều đã qua, kỳ thật hết thảy đều mới bắt đầu.Nội dung nhãn: Đô thị tình duyên, buồn bã nhược thấtTìm tòi mấu chốt chữ: Nhân vật chính: Đồ Hiểu, Phùng Định Nghiêu ┃ vai phụ: ┃ khác:Tấn giang 2014-12-21…
Sau lần đụng độ với Retaka mọi thứ đã trở nên yên ổn. Nhưng yên bình không được bao lâu thì một kẻ phản diện mới xuất hiện, tên hắn là Tuhan Kematian. Hắn đến Tapops bắt BoBoiBoy Gempa đi để phục vụ cho mục đích xấu xa của hắn. Để tìm hiểu thêm về việc làm của Tuhan cũng như tìm cách giải cứu Gempa nhóm BoBoiBoy và các bạn phải đến một trụ sở có tên là PTG.Vậy liệu họ có giải cứu được Gempa hay không thì mời các bạn đọc truyện thì biết. Lưu ý là mình sẽ không ship bất cứ cặp đôi nào cả. (Mình chính là Wiamond đây, do tài khoản cũ của mình đã bị mất nên mình phải dùng tài khoản này. VÀ MÌNH KHÔNG HỀ GIẢ MẠO HAY ĂN CẮP TRUYỆN CỦA NGƯỜI KHÁC! )…
Tác giả: Lynk BooTên gốc: Chiếc Ôm Từ Vệt Gió QuỷThể loại: Lãng mạn, Ngược, HENhân vật gốc: Đinh Hữu Phong x Đông VyNhân vật chuyển ver: Kim HaeSoo x Jeon JungKookTrạng thái: Chưa hoàn thànhNếu ánh mắt có thể giết người thì đôi mắt xám tro đang hằn mạnh những tia giận dữ lúc này là kẻ sát nhân tàn độc. Chính vào lúc Gió Quỷ đáng sợ nhất, cô gái nhỏ bỗng nhón chân... không nhắm mắt và đặt môi mình lên đôi môi lạnh ngắt ấy... thật khẽ... thật nhanh...JungKook choáng, vật thể sắt đá nhất trên cơ thể anh đập trật liền vài nhịp, buông cô gái nhỏ trong thức và lợi dụng giây phút lơ đãng này của anh, cô nàng đã bỏ chạy...Gió Quỷ thất thần nhìn theo mèo con, ngón tay tự chạm nhẹ vào môi mình, nơi còn lưu giữ chút ngon chút ngọt của người con gái... anh đang yêu.…
Cậu là chàng thẩm phán đẹp trai, giỏi giang. Anh là vận động viên bơi lội đầy tiềm năng, nổi tiếng và sáng sủa. Cậu rất nhút nhát ngoài đời, còn trên những phiên tòa thì như một con người khác, đầy công minh, chính trực và không e dè trước những tên tội phạm. Ngoài đời, anh là một người vui tính, hay đùa và luôn nhường nhịn đối phương, thế nhưng khi đứng trên bục xuất phát của bể bơi để thi đấu, con người luôn nhường nhịn và hiền hậu ấy đã biến mất; thay vào đó là một chàng trai với ý chí thi đấu mãnh liệt đến đáng sợ cùng với đôi mắt hằn lên những tia lửa quyết tâm. Hai người họ, hai người làm trong những ngành nghề dường như không hề liên quan gì đến nhau; liệu có sợi dây ràng buộc nào khiến họ tìm ra được nhau? Liệu duyên nợ có thật sự có tồn tại?…
Thể loại : Boylove hiện đại, niên hạ, ngược nhẹNhân vật chính : Lâm Thiên × Hạo Hiên"Lâm Thiên sống tới bây giờ chưa phải khóc hay đau lòng vì ai. Xung quanh người ta nói cậu lạnh lùng, vô cảm, thậm chí còn có chút máu lạnh, nhưng ai biết rằng chỉ duy nhất có một người là ngoại lệ với cậu. Đó là Hạo Hiên, hơn mười năm trước anh đã đến và soi sáng cuộc đời của cậu bé Lâm Thiên mười lăm tuổi, chỉ vì nhà nghèo mà phải nghỉ học, cơm ăn bữa đói bữa no, bươn trãi vất vả sống qua ngày. Vậy mà giờ đây, tia nắng ấy lại mất đi ánh sáng của đời mình, nghĩ đến đây thôi là Lâm Thiên đã đau chịu không nổi..."…
" Này , tóc xù " - cậu cười nói với tôi,vì tức giận nên tôi bỏ đi không thèm ngó " Này , tóc xù đi bộ chung đi " - cậu lại cười vui vẻ nói với tôi , tôi vì đi một mình quen rồi có cậu cũng hơi phiền chút " Này , tóc xù lên xe tôi chở cho " - cậu cười rạng rỡ vui sướng mà nói với tôi mặc cho những dòng mồ hôi chảy ướt áo , " để tôi chở cho " - đây là lần thứ 5 tôi ngồi trên chiếc xe đạp cùng cậu ấy từ trường về nhà ' Này , tóc xù chờ tôi chạy chung với " - lại là tiếng cậu cũng là tiếng cười rạng rỡ ấy , tôi chạy bộ nhanh hơn về nhà không thèm chờ cậu ấyCái gì nó thành thói quen thì cũng sẽ rất khó bỏ , cậu đến bên tôi như tia nắng làm đảo lộn cuộc sống của tôi , rồi bất ngờ dập tắt chúng như chưa có chuyện gì xảy ra , tôi lại phải bắt đầu quay chúng lại như trật tự cũ bằng những dòng nước mắt nuốt ngược vào trong lòng Tôi( Khánh Vân )Cậu( Tuấn Minh )Cùng bấm nút " đọc " để biết tiếp diễn biến của câu chuyện sẽ ra sao nhé !!!…
Tần vương Cơ Việt nổi danh hung ác tàn bạo, người trong bảy nước mới nghe tên đã run sợ. Nhưng trên đời này có một người với gương mặt tuán mỹ cùng phong thái ôn nhu như ngọc, dám cả gan ở trước mặt hắn tác oai tác quái.Công tử nước Sở bị đày sang nước Tần làm con tin. Vì không muốn sống mãi trong cảnh bị coi thường, quyết định tiếp cận vị bạo quân trong truyền thuyết, nhưng không thể ngờ rằng hắn chỉ là một tên nhóc ngay ngô đáng yêu, bị chọc chút thoi đã đỏ mặt tía tai.Câu chuyện sẽ thế nào nếu hai người gặp nhau. Cùng đón đọc Ging Sơn Này Nguyện Dành Cho YP/s: Truyện Sưu Tập Nha Cả Nhà…
Sống! Cuộc sống chẳng biết mai này dài ngắn ra sao? Cũng chẳng biết tương lai sang hèn thế nào? Chỉ mong cuộc đời ta sẽ mãi thuộc về chính ta. Nếu ngày mai không còn nhìn thấy ánh mặt trời, liệu lúc đó có nghe thấy tia nắng chiếu qua...…
Tên: Tình Yêu Xuất Kỳ Bất Ý( Xuất Kỳ Bất Ý: Chỉ hành động bất ngờ ngoài dự đoán)Tác Giả: Hái Sao Mèo Ba Tư Thể loại: Bách hợp/GL, Thực văn, Hiện đại,.....Tình trạng: On going-Tên gốc: 出其不意的爱情 - 摘星的波斯猫-Văn Án: Trên cái thế giới này tất cả trùng hợp cơ hội và duyên phận, đều là tất nhiên gặp nhau, chỉ là ngươi không cẩn thận đem nó bỏ lỡ một cách tình cờ, cảm giác tựa như không biết từ đâu tới một trận gió, thổi rối loạn tóc của ngươi, lay động trên ban công treo chuỗi Phong Linh kia, cho rằng gió ngừng, đã đi qua rồi. Thế nhưng, đây cũng là hết thảy bắt đầu, đã định trước có một đoạn nhân quả.Link: http://bbs.tianya.cn/post-motss-856213-1.shtml…
Người đời thường nói, trăng non là khởi điểm của một vòng nguyệt, là khi ánh sáng còn yếu ớt, nhưng đẹp một cách thuần khiết, không vướng bụi trần.Năm đó, khi y lần đầu gặp hắn dưới bóng trăng non, y chỉ là một thiếu niên áo vải, ánh mắt trong trẻo, tay ôm một con thỏ trắng, miệng cười ngây ngô gọi hắn là "ca ca".Hắn khi ấy là thế tử của một dòng họ quyền thế, áo choàng trắng như tuyết, trên vai đeo mùi phong trần, ánh mắt nhìn y như nhìn một tia sáng le lói giữa kiếp nhân gian bạc bẽo.Một là trăng non vừa ló rạng, một là trời đêm nhuốm máu giang sơn.Một người mang ấm áp như mùa xuân, một người gánh nặng cơ nghiệp đẫm mùi gươm đao.Mười năm trôi qua, thiếu niên ngày ấy lớn lên, bước vào triều đình, trở thành một tên quan nhỏ bên cạnh hắn, hắn bấy giờ là bậc đế vương ngự trị cửu trùng.Y vẫn nhìn hắn như ánh trăng đầu tháng: xa vời mà trong trẻo.Còn hắn... có lẽ đã không dám nhìn lại, bởi trong lòng đã nhuộm quá nhiều sương tuyết, máu lửa và tiếc nuối."Nếu có thể, ta chỉ mong kiếp này mãi mãi không tròn. Là trăng non, là khởi đầu, là mộng đẹp chưa tàn."…
Vì truyện chưa xuất bản sách nên mình tìm bản gốc đọc rồi sẵn tiện dịch cho mn đọc chơi :))))Chỉ dịch vì sở thích, không mang tính thương mại, cũng chưa được sự cho phép của tác giả nên mọi người vui lòng không reup nhé. Mình cảm ơn!Tên truyện: Nhớ em như thuở ban đầuTác giả: Cố Tây TướcNăm phát hành: 2019----------------------- Ai cũng nói thời gian làm hoa sắc úa tàn, nhưng khi gặp lại mối tình đầu, sao anh vẫn mang dáng vẻ thanh tú, khí chất tuyệt đỉnh, cử chỉ ung dung như thuở xưa thế kia? Hứa Thanh Tranh nhìn chàng công tử thế giai đi lướt qua bên cạnh mình, lòng thầm nghĩ, nguy hiểm quá, cũng may anh ấy không còn nhớ mình nữa. Cô điềm nhiên như không, giả vờ như chỉ mới gặp anh lần đầu tiên, nhưng mà đợi đã, tiết tấu này hình như hơi sai sai? Sao cái người này lại muốn ăn hộp cơm của cô, sao lại muốn ôm cô? Rồi tại sao lại nói những lời khiến người khác phải đỏ mặt tía tai? Đúng vào lúc cô đang tiến thoái lưỡng nan, người đàn ông mà cô vẫn luôn chẳng thể hiểu nổi ấy chợt hỏi: "Cô Hứa Thanh Tranh, tôi tên là Tô Phách, 14 tuổi học kịch, hát kịch đã được 11 năm. Sở thích chẳng nhiều, tính cách tạm ổn, biết nấu mấy món ăn thường ngày trong nhà. Xin hỏi, chỗ cô có nhu cầu không?" Niềm vui đến một cách bất chợt, là tia sáng ấm áp, là niềm vui bất ngờ, là một vở kịch nhỏ dịu dàng của sự trùng phùng sau nhiều năm không gặp.…
Tác giả: đất giáTấn giang VIP2016-06-01 xong xuôiKhông phải V chương tiết tổng lượng view mấy: 307720 tổng bình luận sách mấy: 941 trước mặt bị bắt giấu mấy: 2338 văn chương điểm: 23,605,078Văn ánLâm cư nhiên là tận thế người, chết ở tang thi khẩu dưới sau, may mắn trùng sinh ở một quyển ngựa giống trong tiểu thuyết bia đỡ đạn tiểu quan trên người. Xét thấy tiểu pháo hôi là làm nhân vật chính tiểu đệ mới bị nhân vật phản diện sát hại, lâm cư nhiên quyết định sửa ôm nhân vật phản diện bắp đùi, nuôi thành nhân vật phản diện.Nhân vật phản diện cuối cùng là nhân vật phản diện, một số năm sau, lâm cư nhiên đem tiểu nhân vật phản diện nuôi thành đại nhân vật phản diện...Nhân vật phản diện cùng nhân vật chính các loại không đúng lắm, cùng nhân vật chính cướp tài nguyên, cùng nhân vật chính cướp em gái.Làm bị cướp "Em gái" một trong, lâm cư nhiên biểu thị -- giời ạ này không một chút nào chơi vui! (╯‵□′)╯︵┻━┻Đây là một song hướng về nuôi thành cố sự, thụ nuôi thành bắp đùi, công nuôi thành con dâu nuôi từ bé.Thật là xấu trứng công X Ngụy Nương pháo thụ ( có lẽ là thật nương pháo )Nội dung nhãn mác: có tình cảm xuyên qua thời không tiên hiệp tu chân sống lạiTìm tòi then chốt tự: nhân vật chính: lâm cư nhiên, Thiên Sơn Tuyệt ┃ vai phụ: Văn Nhân dực ┃ cái khác: đất giá…
Steve Rogers đã chọn ở lại quá khứ, nhưng quá khứ hóa ra không phải là miền đất của yên bình như anh từng mơ tưởng. Howard Stark nhìn anh và thấy một người lính lạc lõng giữa thời gian. Còn Steve nhìn Howard và thấy bóng ma của một tương lai lẽ ra không bao giờ tồn tại.Còn Tony? Tony chỉ là cái tên bị mắc kẹt giữa hai người họ - không bao giờ đủ, không bao giờ thực sự là chính mình.Và đôi khi, chỉ đôi khi, Steve không chắc mình đang thực sự nói chuyện với ai.Có lẽ, anh không phải là kẻ duy nhất bị ám ảnh bởi những bóng ma mang hình dáng con người.Hoặc có thể...Steve chưa bao giờ thực sự ngừng nhìn Howard mà không thấy Tony trong từng cái nghiêng đầu, từng nếp nhăn, từng tia nhìn quá đỗi quen thuộc.…
Anh ơi Hà Nội hôm nay nắng gay gắt lắm . tim em đã rỉ máu, những tia nắng chói qua tim đỏ rực em càng đau. Hàng ngày em cố cười đùa vui vẻ, mỗi khi anh giận em luôn hạ thấp bản thân để xin lỗi để làm anh ko giận nhưng sao ánh mắt ấy thờ ơ quá vậy. Em cảm nhận được sự vô tâm lạnh lùng. Anh là chàng trai hay khóc còn em là cô gái hay cười. Nụ cười của em được dùng để che đi nước mắt. Con người em dần dần trở nên khác lạ. Em vẫn cười vẫn tỏ ra vui vẻ bên anh nhưng trong lòng em là một cô gái nội tâm. Những lần em tâm sự với anh. Anh thường chẳng quan tâm. Anh lại bắt đầu câu nói với chủ đề khác. Ý kiến của em đưa ra anh luôn cho là sai. Anh biết không cô gái mà anh đang yêu mạnh mẽ lắm. luôn vui vẻ trước mặt anh để anh không buồn thỉnh thoảng ts ship tận nơi cho anh. Em không mong mình nhận được gì từ anh nhưng em chỉ muốn 1 điều chỉ muốn anh qtam em lo lắng cho em để em được nũng nịu bên anh. Điều ước giản đơn nhưng có kẽ chẳng bao giờ em nhận được. Mỗi lần em xin đi chơi rất khó anh mới cho đi. Anh không cho em chơi với bạn bè. vì sao? .Anh lại là ng có mối quan hệ rộng. quen biết nhiều. Anh nói anh đi biển. Dạ vâng anh đi đi. Trong lòng em đau lắm nhưng không dám nói sợ anh mất vui . Anh đi với bạn anh mà anh nhỉ. chẳng bao giờ em cấm anh đi đây đi đó. nhưng em toàn bị anh cấm. cảm giác như em chẳng là gì cả. Cuộc vui chơi của anh sắp đến. và em sẽ không làm phiền anh những ngày đó. để anh vui vẻ mà chơi. còn em . xin cho em được ôm nỗi buồn vào lòng.Mọi người à, đừng như mình nhé. Thật sự đau lắm và chỉ biết gồng mình c…
Tên truyện : Nếu không là định mệnh.Author : binhvalua. Truyện này là do hai người viết nha mọi người.Tình trạng : Sắp up.Thể loại : Hài hước, Tình cảm,Học đường,...Mười bảy tuổi, tuổi đẹp nhất đời người, anh đến bên em như tia nắng nhỏ ấm áp, len từng ngọn cỏ trong khu vườn cảm xúc của em rồi ngược dòng thời gian về quá khứ hồi cấp 2 em đã tình cờ gặp anh, cứ vậy gặp anh nhiều lần rồi yêu anh, thích anh lúc nào không biết, dẫu quay lại em vẫn tình nguyện yêu anh như lúc đầu ...- Nếu ai trông mong cảnh H+, thì xin lỗi đây là tác phẩm đầu tay sẽ không có cảnh đó mà chỉ dừng lại ở hôn mà thôi !Mọi người thấy chỗ nào không ổn thì đóng góp ý kiến ạ, còn những lời thô tục xin lỗi tôi không tiếp.…
Văn án:Diệp Tử lần đầu tiên nhìn thấy Tần Tiểu Mặc thời điểm, nàng đang từ thang lầu thượng lăn xuống đến. Nói thật ra nàng lần đầu tiên nhìn thấy như vậy lỗ mãng người, để cho nàng không thể tưởng được chính là cái này thoạt nhìn ngốc hồ hồ nha đầu cư nhiên là cảnh sát nhân dân, thế giới này rốt cuộc là làm sao vậy...Nhưng là nàng vĩnh viễn cũng sẽ không biết, Tần Tiểu Mặc tại đã gặp nàng ánh mắt đầu tiên, đã bị nàng trấn trụ, tuy rằng mặt không đổi sắc, nhưng là kinh vi thiên nhân, khí phách lộ ra ngoài!"Diệp tỷ tỷ, kỳ thật ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ngay tại nghĩ muốn, cái này xinh đẹp muội tử ta phải thu, đỡ phải tai họa nhân gian...""Ăn cơm."Đem bài cốt kẹp đến nhà mình cảnh sát trong bát, Diệp Tử trên mặt mơ mơ hồ hồ lộ ra một tia khả nghi màu đỏ...…
Cậu : Dư Cảnh Thiên : là con của Dư gia , hiền lành , dễ thương, hay làm nũng .Anh : La Nhất Châu : có tiếng làm ăn trong xã hội , kinh doanh và đứng thứ nhất trong giới làm ăn và là con nhất của La gia , lạnh lùng và tàn nhẫn Vì bố mẹ cậu mất do tai nạn nên công ty cho em trai của bố làm ai ngờ hắn vì ham mê tiền tài , ăn chơi nên đã nợ một khoảng tiền rất to , hắn đã bán công ty ik để giả nợ nhưng lại còn một khoảng lớn nữa ko thể giả đủ đành tự tử Và bh cậu đang sống chung vs bà nội cùng cô và hai đứa nhỏ vs một khoảng tiền vẫn chx trả đủ cho nên cậu phải ik xin việc tại một quán cà phê nhỏ còn cô thì ik làm công ty ....... câu chuyện sẽ như thế nào đây??? Haizzzz......rắc rối thiệt quá 😭😭…