Tần vương Cơ Việt nổi danh hung ác tàn bạo, người trong bảy nước mới nghe tên đã run sợ. Nhưng trên đời này có một người với gương mặt tuán mỹ cùng phong thái ôn nhu như ngọc, dám cả gan ở trước mặt hắn tác oai tác quái.Công tử nước Sở bị đày sang nước Tần làm con tin. Vì không muốn sống mãi trong cảnh bị coi thường, quyết định tiếp cận vị bạo quân trong truyền thuyết, nhưng không thể ngờ rằng hắn chỉ là một tên nhóc ngay ngô đáng yêu, bị chọc chút thoi đã đỏ mặt tía tai.Câu chuyện sẽ thế nào nếu hai người gặp nhau. Cùng đón đọc Ging Sơn Này Nguyện Dành Cho YP/s: Truyện Sưu Tập Nha Cả Nhà…
Sống! Cuộc sống chẳng biết mai này dài ngắn ra sao? Cũng chẳng biết tương lai sang hèn thế nào? Chỉ mong cuộc đời ta sẽ mãi thuộc về chính ta. Nếu ngày mai không còn nhìn thấy ánh mặt trời, liệu lúc đó có nghe thấy tia nắng chiếu qua...…
Tên: Tình Yêu Xuất Kỳ Bất Ý( Xuất Kỳ Bất Ý: Chỉ hành động bất ngờ ngoài dự đoán)Tác Giả: Hái Sao Mèo Ba Tư Thể loại: Bách hợp/GL, Thực văn, Hiện đại,.....Tình trạng: On going-Tên gốc: 出其不意的爱情 - 摘星的波斯猫-Văn Án: Trên cái thế giới này tất cả trùng hợp cơ hội và duyên phận, đều là tất nhiên gặp nhau, chỉ là ngươi không cẩn thận đem nó bỏ lỡ một cách tình cờ, cảm giác tựa như không biết từ đâu tới một trận gió, thổi rối loạn tóc của ngươi, lay động trên ban công treo chuỗi Phong Linh kia, cho rằng gió ngừng, đã đi qua rồi. Thế nhưng, đây cũng là hết thảy bắt đầu, đã định trước có một đoạn nhân quả.Link: http://bbs.tianya.cn/post-motss-856213-1.shtml…
Câu chuyện này nói về giáo sư Odamaki vẫn còn đang học đại học tại thành phố Nagisa của vùng Sinnoh đầy sức bí ẩn đằng sau tấm bề dày hàng ngàn năm đó lịch sử kiến tạo .…
Anh ơi Hà Nội hôm nay nắng gay gắt lắm . tim em đã rỉ máu, những tia nắng chói qua tim đỏ rực em càng đau. Hàng ngày em cố cười đùa vui vẻ, mỗi khi anh giận em luôn hạ thấp bản thân để xin lỗi để làm anh ko giận nhưng sao ánh mắt ấy thờ ơ quá vậy. Em cảm nhận được sự vô tâm lạnh lùng. Anh là chàng trai hay khóc còn em là cô gái hay cười. Nụ cười của em được dùng để che đi nước mắt. Con người em dần dần trở nên khác lạ. Em vẫn cười vẫn tỏ ra vui vẻ bên anh nhưng trong lòng em là một cô gái nội tâm. Những lần em tâm sự với anh. Anh thường chẳng quan tâm. Anh lại bắt đầu câu nói với chủ đề khác. Ý kiến của em đưa ra anh luôn cho là sai. Anh biết không cô gái mà anh đang yêu mạnh mẽ lắm. luôn vui vẻ trước mặt anh để anh không buồn thỉnh thoảng ts ship tận nơi cho anh. Em không mong mình nhận được gì từ anh nhưng em chỉ muốn 1 điều chỉ muốn anh qtam em lo lắng cho em để em được nũng nịu bên anh. Điều ước giản đơn nhưng có kẽ chẳng bao giờ em nhận được. Mỗi lần em xin đi chơi rất khó anh mới cho đi. Anh không cho em chơi với bạn bè. vì sao? .Anh lại là ng có mối quan hệ rộng. quen biết nhiều. Anh nói anh đi biển. Dạ vâng anh đi đi. Trong lòng em đau lắm nhưng không dám nói sợ anh mất vui . Anh đi với bạn anh mà anh nhỉ. chẳng bao giờ em cấm anh đi đây đi đó. nhưng em toàn bị anh cấm. cảm giác như em chẳng là gì cả. Cuộc vui chơi của anh sắp đến. và em sẽ không làm phiền anh những ngày đó. để anh vui vẻ mà chơi. còn em . xin cho em được ôm nỗi buồn vào lòng.Mọi người à, đừng như mình nhé. Thật sự đau lắm và chỉ biết gồng mình c…
Vì truyện chưa xuất bản sách nên mình tìm bản gốc đọc rồi sẵn tiện dịch cho mn đọc chơi :))))Chỉ dịch vì sở thích, không mang tính thương mại, cũng chưa được sự cho phép của tác giả nên mọi người vui lòng không reup nhé. Mình cảm ơn!Tên truyện: Nhớ em như thuở ban đầuTác giả: Cố Tây TướcNăm phát hành: 2019----------------------- Ai cũng nói thời gian làm hoa sắc úa tàn, nhưng khi gặp lại mối tình đầu, sao anh vẫn mang dáng vẻ thanh tú, khí chất tuyệt đỉnh, cử chỉ ung dung như thuở xưa thế kia? Hứa Thanh Tranh nhìn chàng công tử thế giai đi lướt qua bên cạnh mình, lòng thầm nghĩ, nguy hiểm quá, cũng may anh ấy không còn nhớ mình nữa. Cô điềm nhiên như không, giả vờ như chỉ mới gặp anh lần đầu tiên, nhưng mà đợi đã, tiết tấu này hình như hơi sai sai? Sao cái người này lại muốn ăn hộp cơm của cô, sao lại muốn ôm cô? Rồi tại sao lại nói những lời khiến người khác phải đỏ mặt tía tai? Đúng vào lúc cô đang tiến thoái lưỡng nan, người đàn ông mà cô vẫn luôn chẳng thể hiểu nổi ấy chợt hỏi: "Cô Hứa Thanh Tranh, tôi tên là Tô Phách, 14 tuổi học kịch, hát kịch đã được 11 năm. Sở thích chẳng nhiều, tính cách tạm ổn, biết nấu mấy món ăn thường ngày trong nhà. Xin hỏi, chỗ cô có nhu cầu không?" Niềm vui đến một cách bất chợt, là tia sáng ấm áp, là niềm vui bất ngờ, là một vở kịch nhỏ dịu dàng của sự trùng phùng sau nhiều năm không gặp.…
Tác giả: đất giáTấn giang VIP2016-06-01 xong xuôiKhông phải V chương tiết tổng lượng view mấy: 307720 tổng bình luận sách mấy: 941 trước mặt bị bắt giấu mấy: 2338 văn chương điểm: 23,605,078Văn ánLâm cư nhiên là tận thế người, chết ở tang thi khẩu dưới sau, may mắn trùng sinh ở một quyển ngựa giống trong tiểu thuyết bia đỡ đạn tiểu quan trên người. Xét thấy tiểu pháo hôi là làm nhân vật chính tiểu đệ mới bị nhân vật phản diện sát hại, lâm cư nhiên quyết định sửa ôm nhân vật phản diện bắp đùi, nuôi thành nhân vật phản diện.Nhân vật phản diện cuối cùng là nhân vật phản diện, một số năm sau, lâm cư nhiên đem tiểu nhân vật phản diện nuôi thành đại nhân vật phản diện...Nhân vật phản diện cùng nhân vật chính các loại không đúng lắm, cùng nhân vật chính cướp tài nguyên, cùng nhân vật chính cướp em gái.Làm bị cướp "Em gái" một trong, lâm cư nhiên biểu thị -- giời ạ này không một chút nào chơi vui! (╯‵□′)╯︵┻━┻Đây là một song hướng về nuôi thành cố sự, thụ nuôi thành bắp đùi, công nuôi thành con dâu nuôi từ bé.Thật là xấu trứng công X Ngụy Nương pháo thụ ( có lẽ là thật nương pháo )Nội dung nhãn mác: có tình cảm xuyên qua thời không tiên hiệp tu chân sống lạiTìm tòi then chốt tự: nhân vật chính: lâm cư nhiên, Thiên Sơn Tuyệt ┃ vai phụ: Văn Nhân dực ┃ cái khác: đất giá…
Steve Rogers đã chọn ở lại quá khứ, nhưng quá khứ hóa ra không phải là miền đất của yên bình như anh từng mơ tưởng. Howard Stark nhìn anh và thấy một người lính lạc lõng giữa thời gian. Còn Steve nhìn Howard và thấy bóng ma của một tương lai lẽ ra không bao giờ tồn tại.Còn Tony? Tony chỉ là cái tên bị mắc kẹt giữa hai người họ - không bao giờ đủ, không bao giờ thực sự là chính mình.Và đôi khi, chỉ đôi khi, Steve không chắc mình đang thực sự nói chuyện với ai.Có lẽ, anh không phải là kẻ duy nhất bị ám ảnh bởi những bóng ma mang hình dáng con người.Hoặc có thể...Steve chưa bao giờ thực sự ngừng nhìn Howard mà không thấy Tony trong từng cái nghiêng đầu, từng nếp nhăn, từng tia nhìn quá đỗi quen thuộc.…
Bất chợt, Bảo lên tiếng, giọng anh nhẹ nhàng nhưng có chút trầm ngâm: -Vy, em thấy mọi thứ dạo này ổn chứ? Câu hỏi bất ngờ khiến Vy khựng lại. Cô không biết Bảo đang muốn hỏi về điều gì - công việc hay... thứ gì khác? Cô cố nở một nụ cười nhẹ: -Vâng, mọi thứ vẫn ổn. Tiệm bánh vẫn luôn là nơi em yêu thích. Bảo im lặng một chút, đôi mắt anh thoáng lên một tia suy tư. -Anh cũng vậy Anh nói, nhưng không nói rõ là anh đang nói về tiệm bánh hay về điều gì khác. -Anh nghĩ... dù có chuyện gì xảy ra, điều quan trọng là chúng ta vẫn có thể làm việc cùng nhau, phải không? Vy cảm thấy lòng mình thắt lại, nhưng cô giữ nụ cười trên môi. -Đúng vậy. Chúng ta vẫn có thể tiếp tục như thế này. Cả hai người lại quay về với công việc của mình, nhưng trong không gian yên lặng của tiệm bánh, có một điều không ai nói ra. Mọi thứ đã thay đổi, nhưng cũng chẳng ai đủ can đảm để nhắc đến. Họ cứ thế, làm việc cùng nhau, tiếp tục bước đi trên con đường này, nơi quá khứ và hiện tại hòa quyện trong mùi hương ngọt ngào của những chiếc bánh nướng mới ra lò. Tiệm bánh An Yên vẫn mở cửa mỗi ngày, nơi những chiếc bánh thơm lừng được làm ra từ bàn tay cô Đào, và đôi khi là cả Bảo. Trong không gian ấy, dù quá khứ có thể để lại nhiều dấu vết, nhưng An Yên, đúng như tên gọi của nó, là nơi mọi người tìm thấy sự bình yên, dù chỉ là trong chốc lát.…
Dũng- cao ráo, đẹp trai, gương mặt góc cạnh như người mẫu, điềm đạm, đặc biệt chỉ thích mình Lương.Lương- cá tính, thông minh, sắc sảo, có chút ngông cuồng, thích trai Tây, chơi như tụi Mỹ.Kỳ Anh- cao kều, thư sinh, học giỏi, red flag ngầm, hơi dị(ngầm).------------Chợt nhìn thấy bức thư bị nhàu nát rơi từ cặp Lương, Dũng tò mò lại gần, con tim anh như bị thắt lại:"Kỳ Anh à, giáng sinh này..."Từng con chữ quen thuộc ấy dần dần hiện ra:"...hãy bên cạnh nhau nhé, đừng né tránh cảm xúc nữ..."Người anh sững lại, đôi mắt tự dưng đỏ hoe lên, anh không thể kìm chế nổi những cảm xúc tận đáy lòng mình. Dẫu anh biết từ lâu rằng Lương chỉ coi anh như một homie và cô sẽ chẳng bao giờ có tình cảm với anh, nhưng anh luôn giữ tia hy vọng nhỏ nhoi rằng một ngày nào đó cô sẽ động lòng với anh... Nhưng hôm nay, cái hôm Noel này đã trực tiếp xé tan mộng tưởng đó. Người con gái anh đem lòng yêu thầm suốt thời gian qua lại thích một anh chàng khác. Trong lòng anh trào dâng một cảm giác tự ti, xấu hổ, tự trách thời gian qua mình đã ngu ngốc mà ảo tưởng một ngày nào đó cô sẽ đáp lại tấm chân tình này...…
Category: Đam mỹ, tương lai, hành động, khoa học viễn tưởng, phép thuật, HE.Đã từ rất lâu rồi, cậu chưa nếm đủ những mặt tối nhất của giới thượng lưu của thế giới phồn hoa phù phiếm này. Đã từ rất lâu rồi, anh chưa cảm nhận được những tia nắng ấm áp nhất đến từ những khoảnh khắc xinh đẹp nhất của nhân loại này. Cả hai rồi cũng sẽ tìm được thứ mình muốn thôi... Chỉ tiếc là, vốn đã tìm thấy rồi. Tới khi nhận ra rồi, thì sẽ không còn có thể quay đầu lại nữa. Nhân loại sẽ không đơn giản như vậy nữa, cả anh và cậu cũng vậy.---oOo---- Lần này gặp gỡ, hai người... muốn năm tháng khế ước tính theo cách nào? Thập kỉ, thế kỉ, hay là thiên niên kỉ?- Theo ý cậu ấy đi.- Tính theo cách của tôi. Khế ước bất diệt.- Ồ? Được thôi. Xác định lần một, không đổi ý chứ?- Nếu đổi ý tôi đã đổi từ sớm rồi, cũng không đợi tới lúc này. Không đổi ý.- Tôi cũng không đổi ý.- Xác định lần một thành công. Xác định lần hai, không đổi ý thật sự chứ? Không nhiều người mãi mãi giữ nổi khế ước này đâu. Quãng thời gian dài như thế... thật sự sẽ không thay lòng?- Đó là con người kí với tôi, lần này nhìn cho kĩ kẻ bên cạnh tôi là ai. Cả hai chúng tôi đều không phải là nhân loại, thời gian là nghĩa lí gì? Quy chế xác định ba lần bỏ đi, hai lần đủ rồi. Dù sao nếu có muốn bỏ thì cả hai cam tâm tình nguyện là xong chứ gì. Anh còn muốn hỏi không?…
- Đừng chửi tao là một con khốn trong khi tao giàu và tao đẹp. Còn mày chỉ là đứa cướp chồng tao* đây chỉ là một câu chuyện tưởng tượng. vậy nên đừng nghiêm trọng quá.* ( Đặc biệt nếu có niềm đam mê với thời trang và trang sức cao cấp. thì đây là câu chuyện cho bạn )…
Tương tư một người, rốt cục là như thế nào? Là khi điện thoại đổ chuông, người mà bạn mong muốn ở đầu dây bên kia là họ. Là khi bạn chấp nhận dành ra biết bao thời gian công sức, cũng chỉ để đổi lấy cái nhìn của họ. Là khi vì một lời nói bơ quơ, bạn liền ôm mộng mà hạnh phúc cả ngày. Hay là khi biết chắc rằng họ không bao giờ thích mình, bạn vẫn nguyện ấp ủ hi vọng từ ngày này qua ngày khác. Một thứ tình cảm đơn thuần, không một tia ác ý. Một thứ tình cảm cháy bỏng mà dồn dập, khát khao nhưng vô vọng. Dẫu biết không có kết quả, thứ tình cảm ấy vẫn cứ len lỏi trong góc khuất của trái tim ta. Có lẽ, đó chính là tương tư. • "Để theo đuổi người tôi yêu nhất, tôi đã trở thành người mà tôi ghét nhất lúc nào không hay." "Dẫu cho cùng, tôi cũng chỉ là ánh sao nhỏ bé trong dải ngân hà bao la của cậu." • Những dòng suy nghĩ thầm kín nhất của tình yêu tuổi học trò ngây ngô tuy giản đơn nhưng lại ẩn chứa trong đó biết bao sầu muộn. Không tên, không tuổi, không giới tính. Chỉ đơn thuần là học sinh. Hình ảnh nhân vật sẽ được phác hoạ chân thực nhất qua con mắt và trí tưởng tượng của độc giả. Chúc các bạn có những trải nghiệm tốt nhất khi đọc truyện.…
Cơ phi yên sơ vì hồ tiên đến thiên giới chợt nghe thấy tiên tướng tại nghị luận bọn họ trong mắt vô ai có thể đụng tố cùng thượng tiên. Chân chính nhìn thấy của nàng thời gian, tố cùng thượng tiên bởi vì không cẩn thận thải Cơ phi yên giấu đầu lòi đuôi mà bị nàng thôi lạc nhân gian. Vì vậy, Cơ phi yên hoài trứ không thể nói là tâm tính hạ giới tìm tố cùng thượng tiên. Nhưng phát hiện, nàng tảo đi qua sáu đạo luân hồi, thành thân thể phàm thai, càng thành vạn nhân kính ngưỡng một quốc gia lúc.Tố cùng thanh dao từ trước đến nay thanh tâm quả dục, đối hậu cung phi tần càng công bằng. Thẳng đến tuổi còn trẻ hoàng đế vô thanh vô tức đem một nữ nhân mang về hoàng cug, thậm chí sắc phong vì phi, nàng kia khỏa hầu như đóng băng tâm chung quy tại nữ nhân có ý định vô ý 'Khiêu khích' trung xuất hiện một tia khe.Chủ CP một đôi nhi, có khác tiểu cung nữ khổ luyến dịu dàng hiền thục quý phi nương nương, cũng có yêu nhau tương giết một đôi nhi dây dưa không rõ phi tần.Nội dung nhãn: Xuyên qua thời khôngTìm tòi then chốt tự: diễn viên: tố cùng thanh dao, Cơ phi yên ┃ phối hợp diễn: thiển thư, đức phi, thục phi, liên phi ┃ cái khác: nhất chúng pháo hôi, vô địch đoán phi…
CHƯƠNG 1: BĂNG RÌU XUẤT HIỆNBuổi chiều oi ả, tiếng ve kêu ran khắp góc phố cũ kỹ của thành phố Thượng Hải. Trên con đường lát đá lồi lõm, đôi dép lê rách bước chậm rãi, kéo theo làn bụi mỏng. Người đàn ông trung niên mặt đầy sẹo, tay cầm chiếc rìu bạc bóng loáng, lặng lẽ đi giữa phố như một cơn ác mộng di động."Đừng nhìn hắn... là người của Băng Rìu đấy!" - tiếng xì xào rơi rớt từ mấy gian hàng ven đường. Những đứa trẻ nghịch đất cũng bỗng im bặt, nép sau chân mẹ.Băng Rìu. Chỉ hai từ thôi cũng đủ khiến cả thành phố nín thở.Chúng là ai? Là lũ ác quỷ có tổ chức, là bóng ma trỗi dậy từ các khu lao động nghèo khổ. Với luật lệ rợn người: không tha, không nương tay. Nơi nào không phục tùng, nơi đó ngập máu.còn tiếp…
Đế quốc song tử tinh chi nhất Đề Á Đặc, muốn kết hôn một cái beta nữ tính, nàng gien thấp kém, xuất thân bần cùng, tinh thần lực gần như không có.Thu được hôn lễ mời đế quốc thiên kiêu nhóm cười nhạt.Hôn lễ đương thiên, Đề Á Đặc nhìn từng Bạch Nguyệt quang thất thần, thân phận quý trọng các tân khách đều chờ chế giễu.Thân phi lụa trắng beta tân nương chậm rãi vào bàn -- nàng kiều diễm xinh đẹp, thiên chân thuần khiết.Rõ ràng chú rể lòng có tương ứng, nàng lại bị chẳng hay biết gì, thương hắn nếu thần minh.*Thật sự như thế sao?Xuyên qua đến nhân phân ba bảy loại tinh tế, nàng ngã vào xóm nghèo ven đường, dùng hết cuối cùng một tia khí lực túm trụ đại nhân vật ống quần.Nàng cẩn trọng, làm bộ liếm cẩu, điên cuồng thương hắn, chỉ vì thực hiện giai cấp dược thăng, trở thành nhân thượng nhân, lại ở trao đổi nhẫn tiền một khắc, thời gian trọng trí .Hôn lễ đương thiên vô hạn tuần hoàn.Đế quốc thái tử, tinh tế thượng tướng, nội các đại thần...Nàng một đám xem qua đi, phía sau anh tuấn chú rể đột nhiên trở nên đần độn vô vị.Dù sao thời gian hội trọng trí, kia nàng mỗi một cái đều thử xem, không có quan hệ đi?Cao quý alpha, tự phụ omega, hội yêu thượng không đúng tý nào phế vật beta sao?…
Uyên _từ khi sinh ra, cô gái ấy đã bước trên một con đường nhỏ - không quá rộng lớn, không trải đầy hoa, mà đầy những ngã rẽ chông chênh. Giữa áp lực gia đình, học tập, và những giấc mơ tưởng chừng xa vời, cô không ít lần tự hỏi liệu cuộc sống này có còn ý nghĩa. Đã có những ngày mà nỗi buồn trở nên quá lớn, những đêm tối dài đến mức tưởng như chẳng bao giờ có bình minh, và những khoảnh khắc cô đã nghĩ đến việc kết thúc tất cả.Nhưng rồi, dù bằng cách nào đó, cô vẫn bước tiếp. Có thể là nhờ một ánh mắt ngây thơ của chú chó bên đường, một cơn gió nhẹ giữa những ngày oi ả, hay đơn giản chỉ là một tia hy vọng mong manh còn sót lại.Hành trình trở thành bác sĩ thú y không chỉ là một giấc mơ, mà còn là một cuộc chiến - chiến đấu với nỗi sợ, sự mệt mỏi, và cả chính bản thân mình.Liệu con đường nhỏ này có dẫn cô đến một ngày mai tươi sáng, hay chỉ là một vòng lặp khác của những nỗi đau?"Lối Nhỏ Đến Ngày Mai" không chỉ là câu chuyện của một cô gái, mà còn là tiếng vọng của những tâm hồn từng lạc lối, nhưng vẫn mong mỏi một điều gì đó đẹp đẽ ở phía trước.…
■ Thể loại: Thanh xuân vườn trường, trùng sinh■ Văn án: Sau khi cơn mưa ồn ã như trút nước vừa qua đi, Thiễm Ninh vội vã bước ra khỏi quán trà nhỏ nằm ngay góc phố Thường Châu.Nơi đây sau ngần ấy năm vẫn mảy may chẳng có chút thay đổi, từ những đóa bạch cúc được người ta trồng khắp các phố lớn ngõ nhỏ, cho đến con đường vỉa hè trải dài lát gạch họa tiết giản đơn san sát nhau đều vẹn nguyên như ngày Ninh Ninh gặp gỡ Đào Đào lần đầu tiên. Hắn tay phải che ô, tay trái ôm chặt bó hoa cẩm tú cầu, trên cánh hoa còn đọng lại vài giọt sương long lanh tươi mới, lóa lên những tia sáng sặc sỡ sắc màu do cánh hoa phản chiếu. Khác xa với sự âm u lãnh đạm của thế giới ngoài kia. Thiễm Ninh.Từ khi còn bé hắn ghét nhất là hoa, dù là đóa hoa mỹ miều kiêu sa đến đâu cũng làm hắn cảm thấy ghê sợ, một mực lánh xa. Nhưng duy chỉ có những đóa cẩm tú cầu này, dù có phải để đôi vai mình thấm đẫm nước mưa lạnh lẽo, hắn cũng một mực bảo vệ lấy, không cho phép dù chỉ một hạt mưa xâm nhập vào.Đóa hoa ấy, là dành cho người mà Thiễm Ninh gửi gắm lời hứa dùng cả thanh xuân để "tìm lại". "Thời gian cho phép anh lưu trữ những điều đẹp đẽ nhất khi được ở cạnh em, đến khi vòng lặp này kết thúc, anh sẽ thôi tìm em." ■ Lưu ý: Mọi sự kiện, địa danh trong truyện đều là hư cấu.…
tác giả: Thương Dạ Lạc HuyềnVăn ánĐãng kiếm vấn đỉnh, thời loạn dương phong. Một là lòng mang xã tắc tướng quân, một là lung lay giang hồ thần y.Hắn ba lần đến nhà tranh, hắn lại chạy mất dép; hắn dục vọng dùng này thân đẩy lên thiên hạ, hắn lại vứt bỏ thiên hạ chi như giày rách.Từ từ đêm trường, hàn ảnh trục phong. Hắn cười đem thiên hạ đem tặng, mà hắn, liền lấy cái gì đến trao đổi này vạn dặm non sông?Hắn thở dài, ta nguyện làm quân cờ của ngươi, dùng tính mạng vi lợi thế, chỉ đánh cược ngươi đối với ta một tia tình ý.Hắn cười khẽ, ta cũng không phải cái gì chính nhân quân tử, trên bàn cờ, chỉ có chữ lý có thể tín nhiệm.Là yêu là hận? Hoàng thành từng bước một áp sát, ước định ban đầu như gông xiềng giống nhau giam cấm hắn.Tại sao, đã nhiều năm như vậy, tâm ý của ngươi, không thể vì ta có mảy may thay đổi?Là ư không ư? Cho dù ngươi đem thiên hạ nắm trong tay, cho dù ngươi nắm giữ thế gian hết thảy phồn hoa, ngươi cũng không cách nào thay đổi ta số mệnh.Ta cũng không phải là không hiểu, chỉ là có chút sự tình ta tình nguyện trải qua dằn vặt, cũng tuyệt không có thể nói với ngươi phá...Chủ CP: Đế vương công × phúc hắc thụ, tiểu ngược di tình, không thiếu thoải mái khôi hài, HE mẹ ruột…
Tác giả : Nghê Đa HỉThể loại: Ngôn Tình, Truyện SủngTrạng thái: FullTrích đoạn ;--Giản Vi là mấy ngày trước mới tới nơi này làm việc, miệng lại ngọt nên đoạt đi của hắn ta không ít khách hàng. Bọn họ nhịn cô suốt mấy ngày rồi, hôm nay nhịn không được, muốn đến giáo huấn con nhóc này một trận.--Một tên tiếng vừa dứt, mặt khác đã có mấy tên đột nhiên đi lên vây quanh cô. Giản Vi sợ tới mức gắt gao nắm chặt tay, cảnh giác mà nhìm đám người đó chằm chằm:" các người... các người muốn làm cái gì? Tôi cảnh cáo mấy người đừng có làm xằng làm bậy, các người còn dám tiến lên một bước, tôi lập tức báo cảnh sát!". Cô theo bản năng từ trong túi áo lấy di động ra, gắt gao nắm chặt ở lòng bàn tay." báo cảnh sát!",một tên vạm vỡ trong đám người đột nhiên cười lạnh nói:" tốt, cô báo cảnh sát đi, chúng tôi thật muốn nhìn xem cảnh sát sẽ đứng về bên nào. Tôi vừa rồi nếu nhìn không lầm, cô bằng lái chưa có?". Giản Vi nghe hắn nói trong mắt tức khắc hiện lên 1 tia khiếp sợ, theo bản năng mà đem di động nhét lại vào túi áo. Hắn nói không sai, bằng lái xe của cô quả thực là chưa có.Tên kia vốn dĩ là đang lừa cô,bởi vì thấy cô còn khá trẻ, lại giống vị thành niên. Kết quả lúc nói xong, thấy cô thật sự lộ ra vẻ mặt kinh hoảng,liền lập tức xác định. Một vài tên trong số chúng đột nhiên bật cười, một tên thấy thế uy hiếp cô:" cô bé à! tôi khuyên cô nên lập tức rời đi, nếu không đừng trách chúng tôi tại sao lại đưa cô đem tới cục cảnh sát."Giản Vi vốn dĩ còn kém hai tháng nữa mới tròn 18 tuổi, nghe thấy bọn họ muốn đưa mình đến cục cảnh sát, tức khắc liền sợ đến nỗi gắt gao cắn chặt răng, trong đầu đang cân nhắc thiệt hơn, cuối cùng quyết định" hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt" liền trừng mắt nhìn bọn họ nói:" tránh ra!"…