Rvss3 ; Hở là nhắn
Hẳn là nhớ…
Hẳn là nhớ…
𝗬𝗼𝘂 𝗵𝗮𝘃𝗲 𝗮 𝗹𝗲𝘁𝘁𝗲𝗿 𝗳𝗿𝗼𝗺 @𝗵𝗹𝗻𝗹𝟬𝟭𝟯…
Vọng âm thứ mười một trong vũ trụ Echo.…
Menu Charmolipi ngày 03/07, bánh mì hoa cúc hướng dương.…
Bông hoa thứ mười bốn phủ lên mình tuyết trắng của đông tại triển lãm 𝓖𝓪𝓵𝓮𝓻𝓲𝓮 𝓕𝓵𝓸𝓻𝓪𝓲𝓼𝓸𝓷 từ người nghệ nhân @hlnl013.…
Hương hoa đầu tiên đậm màu nắng hạ vươn mình tại triển lãm 𝓖𝓪𝓵𝓮𝓻𝓲𝓮 𝓕𝓵𝓸𝓻𝓪𝓲𝓼𝓸𝓷 từ người nghệ nhân @hlnl013.Lịch ra chap mới: Chủ nhật hàng tuần 😗…
Menu Charmolipi ngày 03/07, bánh sừng bò.…
Cánh cửa lí giải cảm giác được chiếc chìa khóa mang tên hlnl013 mở ra vào lúc 00:00 - 17/06 Fanfiction thuộc về project Je ne sais quoi dành cho Chovy và Doran…
Cánh cửa lí giải cảm giác được chiếc chìa khóa mang tên hlnl013 mở ra vào lúc 11:00 - 17/06 Fanfiction thuộc về project Je ne sais quoi dành cho Chovy và Doran…
Tay bị lạnh tới trắng bệch, không thể duỗi thẳng ngón tay. Dù lạnh nhưng vẫn cố gắng đào lớp tuyết phủ lên mặt đất để tìm đầy đủ mảnh vỡ của ly. Tuyết trắng ly cũng trắng, Lee Yechan không bỏ cuộc, quỳ dưới trời âm độ tìm lại từng mảnh trái tim của Triệu Lễ Kiệt.Tuyết rơi khẽ khàng, tình yêu Lee Yechan tựa như âm thanh của tuyết. Anh yêu Triệu Lễ Kiệt, lặng lẽ, âm thầm, một tình cảm mềm mại chỉ dành riêng cho cậu.…
The Betelgeuse of the "La lune de miel"…
Đây là điểm Lưng chừng thứ 12 được @hlnl013 đặt chân đến.…
"Even though the person who loved us is gone, will give us some protection forever."…
Cơn mưa mùa hè lạnh lùng trút xuống. Tiếng khóc của Han Wangho hoà vào âm thanh rì rào, tạo thành bản hoà thanh dưới mưa. Dường như ông trời đang thương xót cho cậu, để cơn mưa lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt trắng toát.Bài hát của mưa, không ai nghe thấy, không ai quay đầu lại, không ai che chở, không ai vỗ về.…
Lần tương tư thứ mười của Kim Kwanghee và Park Jinseong.…
Cơn mưa thứ năm trên hành trình đoàn tụ của Ruhends.Tác phẩm thuộc project Phỉ Vũ Tầm Tình.…
Menu Charmolipi ngày 04/07, cacao nóng.…
Moon Woochan có một ước nguyện, đó là cùng Kim Kiin bên nhau thật lâu. Anh không dám dùng từ 'cả đời', chỉ mong bên nhau lâu nhất có thể. Nói trước thì bước không qua, cuối cùng người từ bỏ trước lại là Moon Woochan.Ước nguyện dưới ánh trăng ngày ấy không thể thành hiện thực, Moon Woochan không thể tiếp tục ở bên cạnh Kim Kiin nữa.…
Trái tim của Kim Kwanghee như gió vậy, khó đo lường, khó nắm bắt. Park Jinseong chỉ là một người may mắn được cơn gió lướt qua, rồi gió sẽ bay đi, không ai có thể giữ chân cơn gió lại, kể cả Park Jinseong.Nhưng anh không thể làm lơ cơn gió. Dù biết gió sẽ bay, anh vẫn muốn tận hưởng cơn gió này một lần.…
"Anh nói, sau này em hãy cười nhiều lên đi." Lee Seungyong dịu dàng bảo: "Vì em cười rất đẹp."Nụ cười của Park Dohyun như ánh nắng ban mai ấm áp, khẽ chiếu rọi lên trái tim hắn, tạo ra xung điện chấn, khiến hắn rung động.Hắn tình nguyện chìm vào nụ cười của nắng, vĩnh viễn say đắm trong tình yêu này mãi mãi.…