Câu chuyện kể về Lý Thanh Anh, tiểu thư của phủ thừa tướng, một cô bé nhân hậu, đã cứu Phương Dật Phàm, một cậu bé bị lạm dụng và bị buộc phải làm trò kiếm tiền. Khi thấy hắn bị đánh đập, nàng không ngần ngại dùng tiền để mua tự do cho cậu bé và đặt cho hắn một cái tên mới đầy ý nghĩa. Ban đầu, Phương Dật Phàm tỏ ra lạnh lùng và không tin vào lòng tốt của nàng, nhưng sự chân thành của Thanh Anh đã dần thay đổi suy nghĩ của hắn. Cậu bé quyết định bảo vệ nàng và không để nàng phải buồn hay rơi nước mắt. Cả hai bắt đầu một hành trình mới bên nhau, dưới ánh hoàng hôn, mở ra những hy vọng và sự kết nối giữa họ.…
Làm một nhân viên làm công ăn lương bình thường, ngày làm 8 tiếng, hết giờ thì về, cuộc sống của một con cá ướp muối như cô thật bình thản và nhàn hạ biết bao. Nhưng ông trời thật không biết chiều lòng người chút nào, Nhuận Khê cô đang yên đang lành chỉ nằm ngủ thôi mà tòa chung cư cô thuê cũng bị sập, kết thúc một cuộc đời oanh oanh liệt giường của mình.Cũng còn may, cô chưa chết, nhưng số phận cô hẩm hiu thế nào lại xuyên phải vai nữ phụ cùng tên bi thống trong cuốn sách cô từng đọc. Mà thôi kệ, đâu cũng thế cả, cô vẫn làm cá ướp muối được cơ mà? Cô chỉ cần không ngu không ngốc đi tìm chết là cả đời bình an rồi.Nhưng mà không, sao cô có thể làm cá ướp muối khi nhà mình nghèo kiết xác chứ?? cô còn đang đi học cấp 3 nữa??? còn nữa, tại sao tên điên Nham Kiệt này cứ bám theo cô mãi thế này cơ chứ, cô hận, cô hận!Nham Kiệt nhìn cô gái nhỏ trước mặt, ngả ngớn nói:-"như thế nào mới làm người yêu tôi? Chẳng lẽ muốn tôi cưới em luôn?"-"tôi không muốn yêu đương, chỉ muốn làm cá ướp muối thôi, anh đi đi" Nhuận Khê mím môi phản bác.-"ồ được, em làm cá, tôi làm muối, như thế thì chúng ta sẽ không bao giờ tách rời, cũng không thể sống thiếu nhau được, em nói có đúng không?"…
Ta sinh ra không khác gì với các người, 1 cha 1 mẹ 1 gia đình, họa chăng cuộc sống chỉ là vui vẻ hơn các ngươi một chút... cớ sao lại đẩy ta vào chốn cùng đường. Được, rồi ta sẽ tắm máu, cho các ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.…
Hạ An bị một tai nạn và mất mạng do chấn thương quá nặng , nhưng vẫn còn tia hi vọng cuối cùng - Thượng Đế cho cô quay ngược thời gian để thu thập đủ 7 " cảm xúc " của người ngày xưa cô yêu đơn phương .…
con người và huyết tộc k thể chung sống với nhau. Cô ấy là con của thợ săn và huyết tộc là một bông hoa mà ai cũng muốn chiếm hữu sở hửu trong mk một nguồn sức mạnh rất lớn. Liệu giữa tình yêu và sức mạnh,máu của nhiều người cô ấy sẽ chọn cái gì????…
Số phận bi thảm của những con chim bị nhốt trong lồng là cụm từ dù chưa nói lên hết cuộc đời người phụ nữ nơi cung cấm nhưng là cốt để diễn tả tiếng lòng họ.…
Nữ chính: Thượng Cung Thiên BìnhNam chính: Lãnh Song Tử Cô là người con gái dịu hiền, nữ tính, học giỏi nhưng lại yêu mù quáng hắn - Lãnh Song Tử từ cái thứ gọi là ' tình yêu ' mà con người nói đã làm cho cô chếtAnh là công tử trăng hoa, lạnh lùng luôn trêu hoa ghẹo nguyệt, đối với hắn phụ nữ chỉ là chiếc áo để thay và cô cũng thế, chính cô đã bị hắn lừa gạt tình cảm Trùng sinh ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là nợ máu trả máuKiếp trước là anh sai, kiếp này anh sẽ bù đắp cho em…
nó- một người thì ngây thơ vô (số) tội,cô- một người thì luôn quan tâm chăm lo bạn bè,nhỏ- một người thì nữ tính thục nữhắn- một người thì là cold boy chính hiệu, nhưng bên trong lại vô cùng quan tâm đến bạn bè và người yêu, anh- một cool boy chính hiệu luôn quan đến cách ăn mặc của mình, cậu- một angel boy với cá tính hài hước, mở miệng một cái là ai cũng bật cườiBa cô gái, ba chàng trai, một người một cá tính khác nhau, liệu họ có thể vượt qua mọi rào cản về quyền thế, địa vị để đến bên nhau ? Hãy cùng đón xem…
Ta nhíu mày, đôi mắt lộ vẻ quyết tâm hiếm thấy, tay nhỏ nắm chặt lá của cây trước mặt, dùng hết sức bình sinh kéo mạnh."Cái tên hỗn đản kia, ngươi làm gì đó?" Là Tư Ngộ, nàng đã về, thanh âm hình như có chút nộ khí. Ta thức thời, nhanh chóng buông bỏ cọng cỏ kia, hai tay chà xát vào gấu áo, cười híp mắt nhìn nàng: "Tư Ngộ a, ta đang giúp ngươi nhổ cỏ dại"."Cỏ cái đầu khỉ nhà ngươi, dược liệu ta trồng đều được ngươi giúp đỡ bóp chết rồi!"…
Cậu là Ard một người làng bình thường,sống tại ngôi làng Ly dưới chân núi, cậu sống cùng chú dì của mình. Dường như cuộc sống yên bình qua ngày tháng của cậu xuất hiện những kẻ lạ mặt, bọn họ là ai rất kì quái.Kì quái.Họ luôn hành động dị thường ban đếm, sự thay đổi của dân làng bởi hành động của họ khiến họ sợ hãi, họ không còn là người dân của trước kia.Họ là ai?Xuyên suốt 13 ngày quan sát liệu cậu có làm gì không ? Thú vị.Không phải họ luôn mạng đến những đoạn kịch hay sao, cậu trông chờ vào họ nhiều hơn là có cảm xúc khác nhưng mà trò vui thì cũng có hồi kết .Mưu.Liệu hồi kết là gì đây nhỉ? Trông chờ quá!**Khi đồng xu lăn đi thứ con người mất đi không phải duy nhất chỉ là đồng xu đó ,có thể họ còn mất thứ mà họ chẳng bao giờ nghĩ tới.…
Tình yêu tuổi học sinh luôn là tình cảm đẹp đẽ, trong sáng, sự mơ hồ giữ tình bạn và tình yêu. Cô gái Lâm Ninh sống trong tình cảm dối lừa trong cuộc hôn nhân của cha mẹ. sau cái chết của mẹ cô luôn tìm kiểm tình cảm gia đình và dần quên lãng cái gọi là tình yêu.…
Lúc Thanh Tố mới sinh, thầy bói đi ngang qua phán rằng nó mang mệnh đào hoa. Thanh Tố không thích đào hoa, nó thích đào hố chôn mình.Hồi cấp một, Thanh Tố mặc váy đồng phục, tóc tết bím hai bên xinh xẻo, thằng ngồi sau giật tóc nó, thằng ngồi cạnh giấu giày của nó, thằng ngồi trên mượn tẩy của nó không trả, nó đấm cả ba thằng.Lên cấp hai, Thanh Tố vẫn mặc váy đồng phục, tóc dài ngang lưng thướt tha, thằng ngồi sau giấu giày của nó, thằng ngồi cạnh thả sâu vào cặp nó, thằng ngồi trên chuyên mách thầy nó ăn vụng trong giờ, nó đấm cả ba thằng.Sang cấp ba, Thanh Tố không mặc váy nữa, tóc cắt ngắn đến cội, gái ngồi sau ngẩn ngơ ngắm bóng lưng nó cả buổi, gái ngồi cạnh suốt ngày đòi ôm nó, gái ngồi trên hễ nói chuyện với nó là đỏ bừng mặt. Nó---Đương nhiên là Thanh Tố không thể đấm con gái, vì vậy, nó bỏ chạy.Song, chạy trời không khỏi nắng, vận mệnh khó dò, đào hoa khó cắt, trừ khi Thanh Tố xuống mồ, hoặc Thanos đột nhiên xuất hiện búng tay tiễn táng cả nhân loại về với cát bụi.Cách hai đương nhiên không thể xảy ra, nhưng Thanh Tố đoán chừng cách một cũng chẳng khả quan lắm. Duyên dương chưa suy, duyên âm đã thịnh.Nhìn cái phòng trọ ọp ẹp toàn yêu ma quỷ quái, Thanh Tố ôm Thánh giá rúc vào trong góc niệm Phật, miễn cưỡng rặn ra hai giọt nước mắt.…