- original fanfiction by @writesinfrontuwu- vietnamese translation by @ihatecarrot_"sungchan." shotaro thì thầm, cắt ngang màn độc thoại của nó. "em cho anh mượn quần áo của em là để-" shotaro ngước lên, ánh mắt loé lên hy vọng, bối rối cùng ngạc nhiên. "-để anh 'làm ổ' sao?"‼️ bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi wattpad cá nhân của mình ‼️…
Thể loại: Fanfiction, BL, ABOAu: ngânMọi câu chuyện, tình tiết đều là hư cấu.Lần đầu au viết về thể loại ABO nên là có sai xót gì thì mọi người cứ bình luận để au sửa nhé. Cảm ơn mọi người rất nhiềuuuu!Fun fact: Chú Ju Ji-hoon lớn hơn Choo Young-woo gần 2 con giáp =)))) (và cụ thể là Ji-hoon 42 tuổi, còn Young-woo thì 25)Tác phẩm này là sản phẩm sáng tạo thuộc quyền sở hữu của "ngân". Mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa, đăng tải lại trên các nền tảng khác, hoặc sử dụng ý tưởng từ truyện với bất kỳ hình thức nào mà chưa có sự đồng ý bằng văn bản từ tác giả đều được xem là vi phạm bản quyền.Nếu bạn có nhu cầu trao đổi, mượn ý tưởng, hợp tác hoặc góp ý cho tác phẩm, vui lòng liên hệ trực tiếp qua:📧 Email: [email protected]📱FB: Ngân Trầnhttps://www.facebook.com/share/1FrnhkcFdz/?mibextid=wwXIfr📱IG: dngw_nhttps://www.instagram.com/dngw_n/profilecard/?igsh=MWFvMnlyYzV3cG90Mw==Xin chân thành cảm ơn bạn đã đọc và ủng hộ truyện!…
Vài fic ngắn của hố huynh do mình viết lúc rảnh, không có NOTP nên nổi hứng viết cp nào sẽ viết cp đó.Vì là fic cp nên chắc chắn sẽ có OOCNgu đặt tên nên tag cp sẽ để ở đầu mỗi chap. Có H, dưới 18 xin hãy cân nhắc.Mình coi ĐPTV tiền kiếp và ĐPTV xuyên vào là 2 người khác nhau nên fic nào Vân top sẽ mặc định là ĐPTV tiền kiếp, fic Vân bot là ĐPTV xuyênViết cho vui, hay hay không tùy gu mỗi người nhưng xin đừng ném đá pls…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Author: feihuadent1024Editor: honeybunny722Cảnh báo 🔞 , trôn có lài."Đối với anh mà nói, mọi người đều là những đồng đội rất tuyệt vời luôn. Ai cũng tốt với anh hết." Ánh mắt ngây thơ có chút hoang mang, giống như hoàn toàn không hiểu được bọn họ đang khổ sở thế nào. 🐱x🐰 mèo cam trẩu, chiếm hữu,độc mồm🐍x🐰 thầy toán nguy hiểm, phúc hắc, thầm lặng🐯x🐰 em hổ là ẩn số thú zị nhất xin mời các bạn mong đợi 🌝…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
Credit: @Mandysangshen [Twitter | X] Erm, chỉ là fanfic mình nghĩ ra trong lúc lụy otp. Mình không giỏi văn, cũng không đọc sách mấy nên câu từ khá lủng củng, bị lập từ đến khó chịu (tại méo biết dùng từ sao cho hay lmao). Cộng thêm việc mình viết nhanh thành ra thi thoảng có vài từ mình viết sai. Warning!: Nặng OOC. Chủ yếu tập trung vào IvanTill nên các nhân vật khác hầu như không xuất hiện. Ngôn từ tục tĩu. Có cảnh 18+ !Tùy tâm trạng hoặc deadline mà sẽ có fic ngắn, dài khác nhau nhá. Nếu có ý tưởng gì có thể ib mình, mình cảm ơn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…
Tình yêu thầm lặng trong tuổi trẻ, sự ngây thơ, chính là bài hát mà mỗi người tự nghe trong lòng, và chỉ khi cả hai cùng yêu thì bài hát ấy mới có thể vang lên."Em hiểu rằng có những tiếc nuối không thể tránh khỏi, chỉ mong rằng lời tỏ tình này không phải là một năm vô ích."Lời yêu thương và can đảm trong tác phẩm này chính là từ sự kiên định và tự tin trong đời thực của họ.Tôi tin rằng Tôn Dĩnh Sa và Vương Sở Khâm sẽ luôn kiên định và tự tin chọn lựa nhau trong thế giới song song của 恋歌 (Bài hát tình yêu).Những bài hát BGM được đề xuất khi đọc bài viết này:• 暗恋 (Tình yêu thầm lặng) - Zhang Liang Ying• 万有引力 (Vạn vật hấp dẫn) - Wang Su Long• 漫长的告白 (Lời tỏ tình dài lâu) - Shuang Sheng…
Tên gốc: Vong phu, di chiếu dữ quỷ thaiTên convert: Vong phu, di ảnh cùng quỷ thaiTác giả: Ngân Tuyết ÁpThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Sinh con, Kinh dị, Tình cảm, Thanh mai trúc mã, Trinh thám, Truyện ngắn, 1v1, Chủ thụ, HE.Tình trạng bản gốc: 10 chươngEditor: Có chú hươu trắng nấp dưới tán sồi giàGhi chú:1. Truyện được edit bởi【Có chú hươu trắng nấp dưới tán sồi già】, vui lòng không re-up hay chuyển ver dưới mọi hình thức.2. Theo dõi mình tại:🦌 Wattpad: https://www.wattpad.com/user/bailuxiangshu🦌 Facebook: https://www.facebook.com/bailu.xiangshu…
1. OOC báo động trước2. Văn dã if tuyến xem ảnh thểNguồn: https://bcy.net/collection/5825539Copyright Strike: Only in StrayDogsHouse - Wattpad. You don't have any permission to upload this outside Wattpad !!!…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…