Day la bai van phan tich cua minh, minh dang len day de mot vai ban co nhu cau co the tham khao. Sau khi doc xong hi vong cac ban co the de lai loi nhan xet de minh cai thien ki nang phan tich cua minh. Neu cac ban muon copy vui long thong bao voi minh!…
Trịnh Khuyết bước vào thế giới tu luyện và bắt đầu luyện tập chăm chỉ."Cô dâu ma, tại sao hôm nay ngươi không làm gì cả?""Ngươi đã đào được tĩnh mạch của Lingshi chưa?""Ngươi đã lấy được elir chưa?""Nghe này, điều quan trọng nhất trong thế giới tu luyện là ma nữ. Nếu ngươi không làm điều đó, một số ma nữ sẽ làm điều đó!""Chà, ngươi đến phòng ta tối nay, và ta sẽ hướng dẫn ngươi thật tốt..."…
Ta là Đệ nhất Nữ hoàng của Ai Cập trù phú này.Ta xinh đẹp, thông minh, quyền quý, khí chất, không ai sánh bằng.Nhưng nếu so với con gái Nữ thần sông Nile hay Nữ hoàng Ai Cập thì ai hơn.Ai hơn, ai hơn ?Tất nhiên là Con gái nữ thần rồi.Trọng sinh trở lại lúc sắp gả sang Babylon khiến ta bất ngờ vô cùng.Đứng ở bên bờ sông, ta chỉ cười khểnh : " Tàn nhẫn, độc ác là ta. Ngu xuẩn, dốt nát cũng là ta sao. Không, ta không ngu, chả qua là ta không có ai bên cạnh mà thôi. "Người đàn ông đứng sau lưng nàng, thở nhẹ một hơi : " Không có ai sao ? Không có Memphis, không có mẫu thân nàng hay...không có ta. "Ta im lặng, nhả ra một chữ : " Giza..."Người đàn ông cay đắng cười, ngoảnh ra sau bước đi.Đợi bóng dáng ấy bước đi, ta mới nhỏ giọng nói thêm : "...và Babylonia . "Ismir, Carol, MemphisRagash, Isis, MemphisRốt cuộc, ai buông bỏ đây ?…
Lưu ý:• Fic noncp, chỉ có hints• Fic thiên vị Kira và TTHB• Có OC của mình• Fic về các nhân vật Minecraft sống trong server MegaSMP chứ không phải người thật chơi game• Fic sẽ khá OOC và tập trung nhiều vào việc khai thác các khía cạnh tâm lý có thể xuất hiện của các nhân vật sau chiến tranh Giới thiệu sơ qua: Chỉ đơn giản là một chiếc fic "What If" về Mega SMP sau chiến tranh giành trứng rồng thôi. Là tổng hợp những câu chuyện đời thường của Kira và TTHB. Ở AU này thì mỗi phe phái có một loại đồng phục riêng để nhận diện nhau, mình không hay tả mấy cái đó nên các bạn có thể tự do suy diễn tùy ý…
khi yêu ta hy sinh bản thân vì người đó,dù người khác nói ta ngốc nghếch hay điên khùng,chỉ cần cô ấy bên anh.Lời nói của người khác điều là tạm bợTôn Sở Anh 19 tuổi, cô cảm nắng anh chàng khoa kinh tế,không may anh ta đã có bạn gáiDương Thiên anh là chàng nổi tiếng nhất khoa sinh,có nhiều bạn nữ theo đuổi,anh lạnh nhạt đối vs lời tỏ tình của họcó 1 ngày anh vô tình đọc cuốn sách ở trên đó có ghi nhiều lời than vãn,anh đáp trả câu hỏi trên cuốn sách đó,câu chuyện tình yêu của 2 người bắt đầu nhờ vào cuốn sách đótác giả:mingshu…
Updater: Hoa NắngĐào Diệp được xem như một game thủ nhưng nhân vật mà cậu chơi lại là nhân vật nữ rồi cậu đã gặp phải hai vị đại thần, một là người yêu và một là sư phụ của cậu.Nghe nói rằng người yêu của cậu là một tên ăn chơi trác táng nổi tiếng khắp kinh thành (trong game), và cũng là một thẳng nam (*) (* trong bản dịch là con cua, theo mình thì chắc là thẳng nam) Cơ mà, bây giờ đối phương đòi cậu gặp mặt ở hiện thực, phải làm sao đây??? "Ở trong game tôi không ngừng thích em, mà ở ngoài đời thực tôi cũng muốn luôn ở bên cạnh em".Đào Diệp nhìn nhìn nhân vật nữ xinh đẹp lóa mắt trong game của mình, trong lòng có một nổi khổ không tày nào diễn tả nổi.- -----------------------------------------Trong nóng ngoài lạnh thụ X Đại gia cố chấp công.Bạn thụ không phải cố ý lừa gạt bạn công, mọi chuyện âu là do xui rủi, sau đó bạn công vì trả thù mà "đè" bạn thụ, tiếp theo đó là một đống chuyện máu chó xảy ra... Chủ thụ, hai người đều là mối tình đầu của nhau, truyện diễn biến theo hướng máu chó. Tag: truyện hiện đại, game nhập vai, sủng văn. Nhân vật chính: Đào Diệp, Thạch Cẩn Hành. Nguồn sstruyen.com…
Kể về những ngày đi học của cả cái LCKOOC, đam mỹ , học đường,...Bối cảnh : các Trường THPT ở TP.HCM OTP : Rasted , Ruhends , Fakenut , ..... Truyện là idea là của tôi bà tất cả đều là giả . Ai không thích vui lòng Clik Back…
Xuân Thanh-một thành phố lặng lẽ nép mình dưới những tán cây cổ thụ, nơi bầu trời xanh đến vô tận và những mùa hạ trôi qua như giấc mộng không lời. Đó là nơi Vân Tịch Ngạn Chiêu từng sống, từng lớn lên, từng để lại thanh xuân của mình giữa những con đường ngập nắng, những buổi chiều hoàng hôn rơi chậm trên sân trường, và những ký ức chẳng biết đã ngủ quên từ bao giờ.Nhiều năm sau, cô trở lại.Chuyến tàu lăn bánh qua từng con phố quen thuộc, mang theo những dòng suy tư miên man. Khi bước chân đến ngôi trường cũ, cô vô thức tìm về gốc cây đa xanh mát, nơi chiếc xích đu trắng nay đã bạc màu, rỉ sét. Và rồi, ký ức ùa về như dòng thủy triều bất tận-tiếng gọi của người bạn cũ, trang vở còn dang dở, sắc hoàng hôn nhuộm lên góc cửa sổ lớp học, và nỗi trống rỗng không tên trước thềm kỳ thi định mệnh.Thanh xuân là gì? Là một bài hát chưa từng có hồi kết, hay chỉ là một khoảng trời lấp lánh rồi chóng tắt?Cô từng nghĩ mình không vương vấn điều gì, nhưng khi đối diện với những ngày tháng đã qua, cô mới hiểu-có những thứ dù muốn quên cũng không thể nào quên, có những người dù lặng im cũng đã khắc sâu trong tâm khảm.Tựa như ánh chiều tà, đẹp đẽ mà mong manh.Tựa như mùa hạ năm ấy, chưa từng một lần trở lại.…