35. Cuộc hành trình ăn thịt - Q13: 4-5, 8-9
[Cố Dần Thành x Diệp Huyên]
"Nương tử, như thế nào..."
Tay nam nhân đã đặt lên cúc áo ngực Diệp Huyên, nút áo ngủ hắn khôngbiết cởi, rõ ràng lưu loát kéo mạnh ra, chỉ nghe bùm bùm một trận vang lên, thân thể Diệp Huyên liền loã lồ dưới ánh mắt nóng rực kia.
Diệp Huyên và Cố Dần Thành từng làm sao? Đã từng làm.
Nàng còn nhớ rõ nàng cùng Cố Dần Thành lần đầu tiên là ở thật lâu trước đây, đó là một lần ngoài ý muốn. Cùng Cố Dần Thành phát sinh quan hệ thân mật rồi, nàng vốn tưởng rằng bản thân sẽ không bao giờ cùng nam nhân này sinh ra liên quan gì nữa, lại không như mong muốn, cùng với người nọ càng chạy càng gần, cuối cùng lại thành người yêu.
Ở trong quãng thời gian yêu nhau đó, bọn họ càng như keo như sơn, thêm mỡ trong mật. Nhưng mà tinh tế tính ra, Diệp Huyên cùng hắn, đã có mười mấy năm không từng có tiếp xúc thân mật như vậy.
Trong lòng kìm lòng không đậu dâng lên một cỗ xấu hổ, thân thể lại tự động tự giác dưới cái nhìn chăm chú của nam nhân, da thịt phiếm hồng, có chút chút dâm lộ từ giữa hai chân chảy ra.
"Nương tử vẫn mẫn cảm như vậy."
Nam nhân cười nhẹ, ở trong ánh mắt Diệp Huyên xấu hổ và giận dữ ngậm lấy đầu ngực đỏ au ôn nhu liếm mút, bàn tay to duỗi đến giữa hai chân Diệp Huyên, dùng động tác hoàn toàn bất đồng với cái lưỡi tách đùi nàng ra, đâm ngón tay vào.
"Ưm..."
Diệp Huyên đau đến cả người co rụt lại, mị thịt trong hoa huyệt gắt gao xiết, để hai ngón tay kia khó vào được nửa đốt. Nam nhân liếm mút càng ôn nhu, ngón tay cũng không cho kháng cự xâm nhập vào bên trong, chọc vách tường ẩm nhuyễn không ngừng ôm lấy, càng bị các đốt ngón tay mạnh mẽ đem vào, dũng đạo chật hẹp bị khuếch trương mở ra.
Diệp Huyên biết rõ thủ đoạn của hắn, đành phải ôm cổ hắn nhẹ nhàng rên rỉ:
"Nhẹ, nhẹ chút... Đau..."
Khối thân thể này đã lâu không hoan ái, mặc dù trời sinh mẫn cảm, cũng không thể bị đùa bỡn thô bạo như thế. Cũng may trong hoa tâm rất nhanh có lượng lớn dâm thủy chảy ra, nam nhân rút ngón tay ra đặt ở bên môi liếm liếm, thấp giọng cười.
"Thực tao."
Đột nhiên tách hai chân Diệp Huyên ra gác lên vai, lấy ra côn thịt sớm cứng rắn sưng lên, phù một tiếng liền cắm vào trong hoa huyệt ngọt thơm bốn phía kia. Diệp Huyên một hơi còn chưa kịp thở ra, trừu sáp như mưa to gió lớn liền ập đến. Côn thịt của Cố Dần Thành không chỉ có thô to, thân gậy càng dài, quy đầu như trứng vịt nhiều lần đánh vào cung khẩu mềm mại, nam nhân tựa hồ là quyết tâm muốn cắm toàn bộ thân gậy đi vào, đối với một điểm kia liên tiếp dùng lực, bị đâm cho hai cái cái vú như bạch thỏ trước ngực Diệp Huyên nhảy lên, miệng nhỏ rên rỉ từng trận:
"A... Aa... Quá sâu... Đừng... Không cần đi vào nữa... A... Ưm... Aa..."
Nhưng hắn sao để nàng như nguyện? Ngược lại càng hung ác hướng vào cung khẩu, Diệp Huyên chỉ cảm thấy khoái ý căng đầy đến từ chỗ sâu nhất trong thân thể làm nàng cơ hồ mềm đi xuống, kia cái miệng nhỏ gắt gao khép kín bị càng chọc càng lỏng, nhưng thật sự bị nam nhân một lần tách mở ra, cường ngạnh đem cả cự vật tiến vào.
"A!..."
Nguyên bản cổ tay nhỏ bé gắt gao nắm chặt lưng hắn, ở trên cơ bắp căng cứng lưu lại vài vết máu. Nam nhân bình phục từ khoái ý mãnh liệt bị mị thịt siết chặt mang đến, thô nặng hổ hển bảo vệ tinh quan, ở trên mông nhỏ tròn xoe của Diệp Huyên hung hăng vỗ một cái:
"Tao hóa! Muốn vặn đứt dương vật của phu quân?"
Theo sau đó là thao làm càng hung ác, hai khỏa tinh nang to lớn ướt đẫm 'ba ba' đánh vào trên mông Diệp Huyên ượng, hắn lại vẫn vươn bàn tay to, vừa làm vừa đánh cho mông nhỏ đỏ bừng lên.
[...] Chợt bị chà đạp như thế, từng cỗ lớn dâm thủy dũng mãnh phun ra, đã run rẩy tiết thân vài lần. Nàng biết hắn ăn mềm không ăn cứng, vội vàng mắt nước mắt lưng tròng nũng nịu cầu xin tha thứ:
"Phu quân, cầu phu quân tha cho ta đi... Chịu không nổi, dương vật phu quân quá lớn..."
"Là dương vật phu quân lớn, hay là dương vật họ Cố kia lớn?"
Nghe thanh âm nam nhân trắc trắc, Diệp Huyên thật sự là dở khóc dở cười, dương vật của họ Cố kia không phải là dương vật của ngươi sao... Ngoài miệng còn phải kiều kiều mềm yếu nói:
"Là phu quân, phu quân dương vật lớn... Họ Cố... Ưm... Aa... Một chút cũng không bằng phu quân...."
Hắn nhất thời thoải mái, vừa mới chuẩn bị hôn cái miệng nhỏ nhắn làm người ta yêu thích kia, thân hình đang kích thích kịch liệt đột nhiên dừng lại. Diệp Huyên còn ở dưới thân hắn một chồng tiếng rên rỉ, chỉ ngóng trông nam nhân có thể nhẹ chút, đừng ép buộc bản thân như vậy.
"Phu quân... Ư... Aa... Phu quân làm A Huyên thật thoải mái... Phu quân tuyệt nhất, họ Cố kia... A Huyên căn bản là không biết họ Cố là ai..."
Đợi đến lúc nàng phát hiện thao làm giữa hai chân đã ngừng, mắt to tràn đầy mị ý nhìn qua, nam nhân trố mắt cưỡi ở trên người nàng, vẻ mặt... nói như thế nào đây, rất là vi diệu.
[...] Cố Dần Thành vốn còn đang sững sờ, lúc này không tự chủ được nhìn theo giọt mồ hôi rơi xuống kia, ánh mắt lướt qua hai vú no đủ, cái rốn tinh xảo, thắt lưng mảnh khảnh... Diệp Huyên liền cảm giác được, côn thịt vẫn ở trong hoa huyệt kia ẩn ẩn nhảy lên, lại trướng lớn một vòng.
"Cố Dần Thành..."
Nàng lại lặp lại tên của nam nhân một lần nữa, bên môi tràn ra một cái cười khẽ. Cố Dần Thành bản năng cảm thấy không đúng, còn chưa kịp mở miệng, chỉ thấy Diệp Huyên nâng chân lên, cười tươi như hoa một cước đạp hắn rơi xuống đất.
[...] "Anh chỉ ôm em ngủ một đêm, cam đoan cái gì cũng không làm, em tin tưởng anh."
"Không tin."
"Lúc trước không phải chỉ mới làm được một nửa, chẳng lẽ... em cũng không muốn?"
"Không muốn."
Vài câu cứng rắn nện xuống, Cố Dần Thành chợt nhíu mày, bắt được tay Diệp Huyên ấn vào giữa hai chân:
"Anh mặc kệ, em không muốn, nhưng anh rất muốn."
Dứt lời lại mềm giọng, lấy mặt cọ đến cọ đi bên cổ Diệp Huyên:
"Tiểu Huyên, anh rất nhớ em... Trong lòng nhớ em..."
Đẩy thắt lưng đâm đâm ở dưới hông Diệp Huyên:
"Nơi này cũng nhớ em..."
[...] Nam nhân thấy nàng không chống đối, một tay ôm ngang nàng lên đặt trên giường, cảm thấy mỹ mãn bò lên:
"Lập tức cho em kiến thức một chút cái gì mới là nghiêm túc không biết xấu hổ."
"...Cút ngay."
Nữ tử nỉ non, thanh âm lại càng ngày càng mềm nhẹ, cuối cùng hoàn toàn biến thành rên rỉ mềm mại lại mị hoặc...
[...] "Ô..."
Diệp Huyên bị nam nhân trên người gắt gao trói buộc, muốn dùng tay đẩy hắn ra, lại sợ chọc hắn càng thêm hung ác, đành phải tận lực thả lỏng thân thể, cái lưỡi thơm tho trong miệng nhỏ cũng bò lên ngón tay nam nhân, tùy ý hai ngón tay kia ôm lấy đầu lưỡi đùa bỡn một phen, khẽ nhếch môi đỏ mọng, nước miếng còn không ngừng chảy ra từ khóe môi, theo cần cổ thon dài nhỏ xuống ngực. Lúc giãy dụa cổ áo nàng cũng bị mở.
Rút ngón tay ướt đẫm ra, lập tức bôi nước bọt trong miệng nàng lên bộ ngực tuyết trắng, lúc này mới vừa lòng nới ra, cũng không phải muốn thả nàng, mà là cởi bỏ khóa quần, lấy ra côn thịt sớm đã cứng rắn trướng lên.
"Đừng..."
Vật đỏ bầm, đen thui dữ tợn kia vừa nhảy ra, Diệp Huyên vội vàng lui về phía sau, tay nhỏ kéo ống tay áo nam nhân:
"Ca ca, tiểu huyệt... Tiểu huyệt không thoải mái..."
Nàng cũng không phải muốn trốn thoát, thật sự là đêm qua Cố Dần Thành làm quá mức ác độc, hiện giờ hai cánh hoa chỗ hoa môi vẫn còn sưng.
"Sao lại không thoải mái?"
Hắn tuy rằng hỏi, nhưng ngữ khí lại thật sự lạnh lẽo. Diệp Huyên biết hắn nhất quán đều như vậy, trong lúc trên giường, chưa bao giờ biểu hiện dáng vẻ nhiệt tình muốn điên, nhưng hắn càng lạnh, nói lên tình dục trong lòng hắn càng dâng cao.
[...] "Có chút đau..."
Không đợi hắn nói, nàng cong người bò lên đem bàn tay to của nam nhân đặt ở trước ngực:
"Ca ca, em dùng nơi này hầu hạ anh... Được không."
Cũng không chờ hắn phản ứng, đưa tay duỗi đến phía sau lưng nhẹ nhàng kéo một cái, dây áo ngực rơi xuống, liền lộ ra cái vú nữ nhân tuyết nộn nộn. Diệp Huyên bởi vì tu hành tiên pháp nhiều năm, nên thể chất thân thể đặc thù, chỉ qua một đêm, dấu hôn dấu tay dâm mỹ trên người đều đã biến mất không sai biệt lắm. Triển lộ ở trước mắt nam nhân, đó là một khối thân thể như ngọc không chút dấu vệt. dưới hai ánh mắt lửa nóng nhìn chăm chú, đầu vú như anh đào dường như không thể chịu nổi run run, từng chút sung huyết sưng đỏ, cứng rắn đứng thẳng lên.
Hắn vốn trầm mặc không nói chuyện, tay liền nhéo hai quả nãi tiêm hung hăng lôi kéo:
"Tiểu tao hóa, thân mình vẫn tao như vậy."
Lập tức một tay đẩy ngã Diệp Huyên lên giường, gậy thịt cứng rắn áp lên:
"Tự cầm lấy cái vú."
"Ưm... Ca ca..."
Diệp Huyên giữa hai chân cũng rất ngứa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn nổi lên ửng hồng mờ mịt, bị nam nhân ra lệnh nắm lấy nhũ thịt đầy đặn dâng lên, nhìn đại dương vật kia đỉnh đầu còn hộc ra tiền tinh trong suốt thẳng tắp cắm vào giữa hai vú của mình, vì thân gậy thô dài, quy đầu luôn luôn đâm đến môi anh đào mới ngừng lại.
Côn thịt cắm vào vú cảm giác khác hẳn với đặt trong tiểu huyệt, thân gậy phảng phất như hãm ở trong đám mây mềm mại, tuy rằng nhũ thịt kia không giống mị thịt trong hoa huyệt có hấp lực, lại trắng mịn mềm mại, nõn nà vô cùng. Càng làm cho nam nhân hưng phấn tạo thành ấn tượng mạnh mẽ đánh sâu vào thị giác, côn thịt dữ tợn bị cái vú tuyết trắng bao vây lấy, mà hắn đang cưỡi ở phía trên người, toàn bộ hạ thể cơ hồ đều áp vào trước ngực nàng, dù là đám lông đen thui hay là cái trứng nặng trịch, tất cả đều cùng một thân da thịt như sương như tuyết tiếp xúc chặt chữ không có ngăn cản.
Mà côn thịt mỗi lần co giật một chút, tiểu nữ nhân sẽ căng chặt thân mình ưm một tiếng, thân gậy thô ráp cọ lên da thịt nàng mềm mại, quy đầu liên tiếp đánh vào môi anh đào, nàng theo bản năng hé miệng, đem cái đầu tròn nỏng bỏng ngậm vào, nuốt tiền tinh chảy ra trong mã mắt. không thể thao tiểu bi của nàng: hắn vốn còn có chút bất mãn, lúc này ngoạn cái vú của tiểu nữ nhân qua lại thao làm, lại càng làm càng cảm thấy hưng phấn, thở gấp hổn hển ở trước ngực Diệp Huyên liên tục đẩy mông:
"Tiểu tao hóa, ha... Cái vú tuy rằng kém tiểu bi, cũng... thú vị thật."
Diệp Huyên bị hắn cuồng trừu mãnh cơ hồ không cầm được hai cái vú, nhũ thịt bị cọ đau nóng bừng, nhưng trong hoa tâm dâm dịch từng đợt lại từng đơt, đã sớm làm ướt quần lót. Gần chóp mũi là dương vật nam nhân tràn ngập hương vị hơi thở giống đực, miệng nhỏ rên rỉ cầu xin:
"Ca ca... Nhanh quá... Aa... Chậm một chút... Quá nhanh... Aa..."
Đang nói được một nửa, mỗi khi bị đại quy đầu sáp vào ngăn chặn, đầu lưỡi lại lung tung liếm ở phía trên, ưm ô bị làm đến nói không ra lời.
"Chậm một chút?"
Hắn vươn tay đến giữa hai chân Diệp Huyên sờ soạng một phen.
"Chảy nhiều tao thủy như vậy, ta nhìn em bị ca ca làm đến thật thích, thật sự muốn chậm một chút?"
Vừa nói, đã xuyên côn thịt qua hai luồng tuyết nhũ, luôn luôn sáp về phía trước, đem nửa thân gậy trước nhét hết vào trong miệng Diệp Huyên.
"Ô... Không, không cần... Ô... Ư..."
Tay Diệp Huyên muốn đẩy ra, đã bị nam nhân bắt lấy giữ chặt trên đỉnh đầu, thanh âm hắn khàn khàn càng ái muội:
"Xem ra là không cần chậm một chút, ca ca chỉ biết em, tiểu tao hóa này, thích bị nam nhân hung hăng thao, tiểu bi cũng vậy, cái vú cũng thế."
Dứt lời lùi côn thịt lại phía sau, Diệp Huyên vừa thở phào nhẹ nhõm, cự vật giữa hai cái vú lại cấp tốc co giật tiếp, nam nhân bắt lấy cái vú của nàng dùng lực lớn kéo vào giữa, vừa trùng trùng xoa nắn, vừa gần như tàn ngược cọ làm.
Hai cái vú Diệp Huyên bị chơi vừa đỏ lại sưng, chỉ chốc lát sau bạch thỏ biến thành mật đào toàn bộ đỏ lên. hắn đến cùng vẫn đau lòng nàng, tuy rằng chưa tận hứng, lại thao mấy chục cái đem thân gậy đâm vào trong cái miệng nhỏ của nàng, nới ra tinh quan, một cỗ nùng tinh nóng bỏng toàn bộ phun vào.
Tinh dịch nóng rực nhất thời văng đầy miệng Diệp Huyên, nàng vội vã nuốt từng ngụm từng ngụm, nam nhân bắn vừa vội vừa nhanh, cố tình lượng tinh dịch lại nhiều, không muốn bị sặc, phải nhanh chóng nuốt vào một cỗ bạch trọc kia. Côn thịt còn đang không ngừng rung động, hắn lại rút nó ra, lấy tay đỡ, nhắm ngay bộ ngực tuyết trắng của Diệp Huyên, lại túm hai cái cái vú đâm mạnh mấy cái, mới bỏ qua.
"Ăn ngon sao?"
Hắn hơi thở gấp cười nhẹ. Diệp Huyên theo thói quen của hắn ngày xưa, đem cái côn thịt mới nửa mềm xuống mà vẫn tráng kiện như cũ ngậm ở trong miệng, dùng cái lưỡi thơm tho tinh tế thanh lý sạch sẽ thân gậy, gốc côn thịt cùng với hai khỏa tinh nang cũng không bỏ qua, mới yêu kiều hổn hển trả lời:
"Ăn ngon..."
Nam nhân vươn tay, lau tinh dịch trên cái vú nàng, lại bắt lấy nhũ thịt căng đầy đưa tới Diệp Huyên trước mặt:
"Liếm sạch sẽ."
Biến thái muội khống, Diệp Huyên âm thầm trắng mắt, giận mà không dám nói gì ngoan ngoãn liếm ăn xong tinh dịch trên vú, hắn cuối cùng buông tha nàng.
Chính là ép buộc như vậy, cả người nàng lười biếng không muốn động, dứt khoát nói hắn để hắn tự tiện, nàng ngủ trước một giấc.
[...] Không nói đại bộ phận thời gian không cho nàng mặc quần áo, từ lúc phát hiện quần lót chữ T hương diễm bực này, hắn yêu nhất chính là để Diệp Huyên mặc quần chữ T nhỏ hẹp đến mức không che được cái gì, dục vọng đến, kéo mảnh vải dệt sang bên cạnh, đâm mạnh côn thịt, phù một tiếng liền sáp vào. Diệp Huyên khối thân thể này lâu không nhận mưa móc, bị đùa bỡn mười ngày như thế, thể chất vốn mẫn cảm, cũng dần quen tùy thời tùy chỗ hàm chứa đại dương vật của nam nhân, bị thao đến dâm thủy liên tục.
Đến một ngày nàng đang nằm ở trên sofa ôm lấythắt lưng gầy của nam nhân bị đại lực thao làm, nam nhân trên ngườibỗng nhiên ngẩn ra, khí chất quanh thân đột nhiên thay đổi, Diệp Huyêncũng không sợ hãi nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro