"Tiểu ngư này, liệu cậu ấy có thích tao không ?" là một câu chuyện xoay quanh một nàng thiếu nữ với tình yêu dành một chàng thanh niên cũng bằng tuổi cô. và liệu rằng mai sau này hai người có đến đc với nhau hay không đây hay hai người sẽ chia ly .Và để biết được điều ấy có xảy ra hay không thì hãy cùng đón chờ những chương truyện này nhé.…
Kể về một cô gái và một chàng trai, họ thương thầm nhau, nhưng họ không muốn nói ra, họ mong ước được là của nhau... Và cuối cùng mong ước của họ cũng được trọn vẹn. Nhưng kết cục thì đều như những chuyện tình khác. Đi qua đời nhau và để lại trong nhau những ký ức của tuổi thanh xuân thật khó phai...!…
Ái Vy ngồi im lặng bên chiếc bàn gỗ , trên bàn là mấy tấm ảnh năm xưa họ cùng chụp đã sờn góc, một vài món quà lưu niệm đã phai màu chút ít, một cuốn nhật kí dày cộp nhưng đã bám lớp bụi dày......... Dưới ánh chiều tà cô độc, ta chợt thấy được bóng dáng của một cô gái có mái tóc dài, trẻ trung, năng động. Dường như Ái Vy một lần nữa có vinh hạnh quay về thời thanh xuân nhiều nuối tiếc....…
"Chỉ là...tui thấy bà thật đáng thương""Ừ, ông thấy vậy thì im lặng chút đi"."Ngoài Tuấn ra, tui chỉ yêu mỗi môn hóa thôi""Vậy sao?"."Tui tưởng bà yêu mỗi hóa thôi?""ÔNG IM ĐIII"-Phú và Phương-Câu chuyện xoay quanh 4 người bạn trải qua những thứ cảm xúc ở tuổi học trò cũng nhau.…
15 tuổi, Nhi theo dì trẻ lên thành phố làm giúp việc. 15 tuổi, Nhi gặp "phiền toái lớn" và "ánh dương nhỏ " . "Phiền toái lớn" là cậu thiếu gia hạch sách, luôn kiếm cớ bắt bẻ Nhi đến nỗi cô từng nghĩ dù mình có làm gì, cậu ta cũng chướng mắt. Còn "ánh dương nhỏ" là anh - người bạn của cô chủ, người có đôi mắt biết cười mang tất cả ấm áp. 15 tuổi, Nhi đem lòng tương tư một người.....…
Tác giả: NgocTuyetHoa456 Độ dài: Chưa xác định Thể loại: Thanh Xuân vườn trường , ngọt Đàn em khoá dưới giả heo ăn thịt hổ công X Đàn anh chuyển trường lãnh đạm thụĐây chỉ là câu chuyện thanh Xuân vườn trường kể về đàn em theo đuổi đàn anh mới chuyển đến bằng cách ngày ngày mua bánh macaron đàn anh bán, quấn lấy đàn anh…
Năm ấy tớ 20, tớ yêu cậu thật cuồng nhiệt và điên dại. Thử hỏi 1 đứa con gái vứt hết tự tôn kiêu ngạo để giữ lấy cậu thì đã yêu cậu thế nào chứ. Nhưng tớ không hề thấy hối hận mà thấy tuyệt vời vì tớ đã dũng cảm cố gắng giữ lấy thứ tớ muốn có dù...không giữ nổi. Tớ tự nhủ bao giờ tớ viết xong câu chuyện này tớ sẽ quên cậu, quên đúng nghĩa quên nghe tên cậu không còn thổn thức trong tim, Đ của tớ hãy cho tớ gọi cậu như thế trong câu chuyện này.…
Hưởng chút nắng ấm từ người khác đã phải hứng trọn cả cơn mưa, sống trong bóng tối lần mò chút ánh sáng lại luôn chạy theo ánh sáng cho dù vẫn sẽ mãi không đuổi kịp chỉ biết rằng đó là ánh sáng duy nhất nhưng đã không cảm nhận vẫn còn ánh sáng luôn chạy theo ta. Mộng mơ cùng ánh nắng nhưng mình chỉ là bóng tối không thể xuất hiện chỉ có thế chạy theo, ánh nắng ấy vốn là của mặt trời.…
Ngày hè ấy, cô gặp anh trong cơn mưa phùn của tháng 7. Chỉ là thoáng qua nhưng cảm giác lại vô cùng gần gũi, giống như anh đã gặp cô lúc nào vậy. Cô rất khó ưa, cứ như hai người là hai thái cực khác nhau . Nhưng cô trông rất giống vị hôn thê của mình...và sự thật là...…
Tác giả: Tiểu TịchTóm tắt : Thế Anh phải lòng cô bạn Khả Hân học cùng trường, bằng sự chân thành họ đến với nhau với một tình cảm thuần khiết, những tưởng đây là sẽ là kết thúc như những quyển sách tiểu thuyết thường viết. Tuy nhiên,thực tế lại không như truyện, ở cái thế giới vạn biến này điều gì xảy ra không ai biết trước. Khoảng thời gian say đắm nhất lại đột nhiên rời xa, giây phút tưởng chừng chẳng còn nhớ nhung thì bỗng nhiên gặp lại. Giống như tình cờ nhưng dường như lại không phải. Nghĩ là trùng hợp nhưng lại như là sai. " Bước đến vài bước thì chân Khả Hân khựng lại. Tim chợt hẫng đi một nhịp, đã rất lâu rồi cô không nhìn thấy người đó. Khả Hân bắt đầu không thể kiểm soát được nhịp tim của mình, lúc thì đập liên hồi, lúc thì thắt chặt tưởng chừng sắp vỡ ra thành từng mảnh...." ".... Cô thường ảo tưởng vị trí của mình trong lòng anh nhưng lại quên mất rằng ngay từ ban đầu, căn bản nơi đó đã không có chỗ dành cho cô...." ________Mời bạn đón đọc_______…
Thanh xuân - quãng thời gian đáng nhớ nhất của mỗi đời người, những tháng ngày nghịch ngợm cùng bạn bè, còn có người mình theo đuổi ở ngay trước mắt, bao nhiêu khát vọng ước mơ được dệt lên, cuối cùng lại tan theo mây gió. Khoảng thời gian đó chỉ có một lần duy nhất trong cả cuộc đời nên nó là kỉ niệm vô cùng quý giá, dù vui hay buồn thì ai cũng muốn được một lần quay trở lại. Câu chuyện hôm nay tôi kể với mọi người, nói về một cặp đôi thanh mai trúc mã, cùng trải qua thanh xuân, để rồi đến cuối cùng nắm tay nhau bách niên giai lão. Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, sủng, HE, 1v1. Đặc điểm: Học bá công x Giáo bá thụ. [Tác giả có lời] Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên vẫn có nhiều sai sót. Trên trường học văn cũng tạm ổn nên đôi khi câu từ không mượt mà lắm, vốn từ cũng hơi ít nên mọi người thông cảm. Thấy chỗ nào không ổn thì cứ nói với mình, nếu hợp lý thì mình sẽ sửa. Lưu ý: Tác giả có một trái t(r)ym mong manh dễ vỡ, các bạn nói mấy lời không hay là mình shock xỉu, không ai viết truyện cho các bạn nữa đâu.…
Giới thiệu câu chuyện"Hành trình tập lớn của cô nàng mộng mơ"Câu chuyện này kể về một mối tình thanh xuân hiện đại, bắt đầu từ thế giới ảo của trò chơi Blockman Go, nơi hai trái tim xa lạ tìm thấy nhau trong thời kỳ đại dịch COVID-19. Mai, một cô gái 18 tuổi, và Nam, một chàng trai 12 tuổi, gặp nhau qua những trận đấu trong game và nhanh chóng trở thành bạn thân. Họ cùng nhau xây dựng một hội, nơi Mai làm hội trưởng (biệt danh Uwaa) và Nam là hội phó (biệt danh Cá).Từ những ngày đầu hồn nhiên, vui tươi, khi cả hai cắm mặt vào game và nhắn tin không ngừng, mối quan hệ của họ dần sâu sắc hơn. Tuy nhiên, sự khác biệt tuổi tác và những thay đổi trong cuộc sống thực khiến họ đối mặt với nhiều thử thách. Câu chuyện không chỉ là hành trình của một mối tình qua mạng, mà còn là câu chuyện về trưởng thành, về việc học cách buông tay và chấp nhận rằng mỗi người đều có cuộc sống riêng. Tất cả chúng ta đều hiểu rằng "Bầu trời sẽ xanh trở lại, nhưng thời gian sẽ không quay trở lại. Nơi ấy sẽ vẫn thế, nhưng tuổi trẻ thì không...". Hãy sống hết mình vì tuổi trẻ các bạn nhé!…
Tình yêu tuổi học trò là một điều kỳ diệu đối với những người đã từng trải qua nó. Sự rung động của trái tim trong độ tuổi chớm nở được ví như liều thuốc tinh thần cho con người. Cô bé tên Phương Nhã Đan kết thúc những năm tháng tiểu học ngây ngô, sang trang mới bên mái trường trung học cơ sở. Mọi thứ đều khác lạ khiến cô bé như chiềm lạc vào thế giới mới. Từ bạn bè, thầy cô, phòng học,...tất cả đều thật lạ lẫm. Khi đang lo lắng vì môi trường mới này, Nhã Đan đã gặp được mặt trời nhỏ của mình.Cậu tên Huỳnh Kỳ Thiên, một thiếu niên có chiều cao vượt trội so với bạn bè đồng trang lứa cùng với khuôn mặt khôi ngô, đường nét hài hòa. Kỳ Thiên gây nên sự chú ý đặc biệt khi mới cắp sách đến trường, khiến bao trái tim nhỏ bé trật nhịp. Trên đời này vẫn còn thứ gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên sao? Một thứ cảm xúc yêu thương xuất hiện đột ngột và mạnh mẽ tạo nên sự kích thích đối với một người. Ngay từ cái nhìn đầu tiên cô gái nhỏ này đã thích cậu ấy mất rồi. Trong mắt tớ cậu là ánh mặt trời rực rỡ nhất, là nguồn động lực mạnh mẽ nhất của tớ. Tớ vẫn sẽ luôn dõi theo từng bước của cậu dù cậu có đi xa đến mấy. Cảm xúc của tớ dành cho cậu ngày càng mạnh mẽ khiến tớ chỉ dám nhìn cậu từ xa...Từ đây hình thành nên những cảm xúc khó tả, những câu chuyện tràn đầy tâm tư dạt dào giữa những cô, cậu tuổi chớm nở rộ. Giống như người ta hay nói, đời này nhất định phải thử một lần đắm mình vào tình yêu tuổi học trò!…
Vạn nhân mê côngGặp qua Cố Thừa An người dữ dội may mắn, hắn giống như bầu trời một vòng minh nguyệt, ái mộ người của hắn suốt cuộc đời phủ phục ở bụi bặm ý đồ đụng vào hắn góc áo.Rồi lại dữ dội bi ai, ở bọn họ lưu lạc năm tháng, hắn lấy tốt đẹp tư thái chen vào bọn họ trong lòng, giống như một cây hải đường, hắn sống ở cao chi, trước nay khinh thường đi xem phía dưới bùn đất bi ai mọi người.Hắn, sống ở tất cả mọi người trong mộng.Hắn, không thuộc về bất luận kẻ nào.Chú ý:Bổn văn là mau xuyên văn, công bảo vạn nhân mêBên trong thụ hoặc nhiều hoặc ít hoạn có phương diện nào đó tâm lý bệnh tật, công bảo đối với bọn họ nói là cứu rỗi.Bổn văn không có hệ thống, chúng ta công bảo nên sống được tự do tự tại, thả bay tự mình.Mỗi cái thế giới công bảo khả năng sẽ đối nào đó người có hảo cảm, nhưng cũng không sẽ thích thượng.Hắn xuyên qua, là thể hội chúng sinh trăm thái, khả năng tìm mất mát ký ức.Công khống có thể đọc, nhược công cường thụ, đại ái mĩ nhân côngTag: Ảo tưởng không gian, yêu sâu sắc, kiếp trước kiếp này, mau xuyênTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Cố Thừa An ┃ vai phụ: Chính mình phẩm ┃ cái khác: Công khốngMột câu tóm tắt: Vạn nhân mê công ở mỗi cái thế giới mê đảo chúng sinhLập ý: Cho dù chúng ta là tiểu thuyết trung tiểu nhân vật, giống nhau có thể tại thế giới lưu lại thuộc về chúng ta dấu vết…
- Năm mười hai tuổi, lần đầu nhìn thấy cậu trái tim tôi bị rung động mạnh mẽ. Cậu như vệt nắng sáng rỡ cho những ngày mưa u tối nơi tôi...- Suốt năm năm trưởng thành của tôi có cậu là những kí ức tốt đẹp nhất. Ráng chiều năm đó còn lưu hình ảnh cậu và tôi rong ruổi khắp chốn...- Năm mười tám tuổi tôi không xác định được đối với cậu là cảm giác gì. Chỉ cảm thấy không vui khi những người con gái khác bủa vây cậu...- Năm mười chín tuổi khi tôi đủ dũng cảm bày tỏ chân tình thì lại là lúc cậu rời xa cuộc sống của tôi, cậu nói tôi không xứng...- Năm hai mươi tuổi, tôi vì cậu mà lặng lẽ rời đi, để gặm nhấm vết thương, cũng là để ưu tú hơn, để mạnh mẽ đối mặt được với ánh sáng nơi cậu, và cũng để lãng quên đi bi kịch thời niên thiếu đó...- Năm hai mốt tuổi, hai hai tuổi, và nhiều năm sau đó tôi một mình gắng gượng để tốt đẹp. Tôi không còn là cô gái năm xưa phấn đấu quên mình vì cậu. Nhưng trong tim tôi, cậu vẫn mãi là bầu trời nhiệt huyết không phai không nhạt..."Bi kịch Tuổi thanh xuân" kia là gì? Cô gái ấy đã chuyển mình mà trở về như thế nào? Chuyện gì sẽ xảy ra sau đó? Mọi người hãy theo dõi câu chuyện, để có thể khóc cười cùng nhân vật, và nhận ra Thanh xuân của mỗi người vốn tươi đẹp nhường nào..."Rồi có một lúc cậu sẽ nhận ra, đó không phải đeo đuổi, đó là chân thành, chân thành đến bi ai."Đây là tác phẩm đầu tay của mình. Rất mong nhận được góp ý của mọi người. Cảm ơn mọi người ❤…
Đây là một câu chuyện về thanh xuân vườn trường, về tình yêu nhẹ nhàng tuổi ngây ngô, về sự sự rung cảm đầu đờiHạ Mộc Miên- một cô gái trưởng thành từ cái nắng ngọt, cái gió mơn man của cổ trấn. Mang trong mình sự phớt đời, ngây ngô, dịu nhẹTriệu Tử Ngôn - một chàng trai lớn lên trong sự hoa lệ của Bắc Kinh nhưng tính tình lạnh nhạtHai người họ, hai thái cực đối lập. Một sôi nổi, mãnh liệt. Một trầm lắng, nhẹ nhàng. Họ gặp nhau giữa nơi được gọi là thanh xuân vườn trường, gọi nhau bằng danh phận bạn cùng lớp và " gục ngã" trong một tiết trời nắng gắt của hạ chí" Tử Ngôn, cậu ấy à..." Mộc Miên ngập ngừng một lúc, lơ đễnh nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trời vẫn xanh như thế, nắng vẫn vàng như thế, những đôi chim sẻ vẫn vui như thế ." Cậu ấy, là chàng trai mùa hạ. Là chàng trai mát mẻ nhất trong tiết trời ko mấy dễ chịu này. Cậu ấy... là người tớ yêu nhất" Nói đoạn, Mộc Miên quay sang nhìn tôi nhoẻn miệng cười, đôi chân đung đưa qua từng vệt nắng in hằn trên đất . Trong ánh mắt ấy, tôi thấy Mộc Miên của tuổi 17, một Mộc Miên kiên định, dứt khoát mà tôi chưa từng gặp trước đây" Tại sao vậy?"" Tớ không biết nữa. Có lẽ đó là từ khi cậu ấy đưa cho tớ chiếc áo thơm mùi cây tùng đó, cũng có thể là khi cậu ấy cõng tớ đi suốt 7 km đường biển, cũng có thể là khi cậu ấy thay tớ đỡ một nhát dao. Cũng chẳng biết từ bao giờ nữa, tớ đã quyết định rằng, sau này, nếu không phải là cậu ấy thì tớ sẽ không cùng ai bước vào lễ đường"…
2 au cùng sáng tác-------------------------------tôi đã từng là một người thích mưa , có thể nói là khá thích , mỗi khi thấy những đám mây đen trên bầu trời , tôi lại háo hức bởi trời lại sắp mưa. Tôi thích mưa , có lẽ bởi mưa thường xuất hiện vào mùa hè , tôi thích cảm giác mát mẻ mà những cơn mưa mang lại . Nhưng có lẽ lí do quan trọng khiến tôi thích mưa là về việc tôi được đi dạo dưới chiếc ô cùng với cậu ấy , người mà tôi hết mực yêu thương và cũng có lẽ tôi đã thích mưa bởi vì ngày trời mưa vào mùa hạ năm ấy cũng là lúc mà cậu ta đồng ý lời tỏ tình của tôi .…
Truyện có những từ ngữ rất thô tục, nên cân nhắc trước khi đọc. Truyện cũng có yếu tố nhạy cảm, nếu bạn là trẻ em hoặc bạn có một tâm hồn trong như nước cống thì không nên loại gần.Câu chuyện này, như đã nói, có những từ ngữ rất thô tục, không thích hợp với những người nghiêm túc. Vậy nên nết bạn là thanh niên nghiêm túc thì bạn cũng không nên lại gần. Truyện sẽ có yếu tố ngọt ngược đủ cả, đây là truyện giả tưởng nên vác cả não theo nữa nhé!!!Enjoy~Love, Alle RaCre: Ảnh: pinterest.…
"Có người từng nói với tôi, nếu như đến một ngày chúng ta nhận ra mình đã yêu, thì hôm ấy ánh mặt trời sẽ không bao giờ tắt."Có lẽ vào mùa đông năm ấy, cậu là tất cả với tôi, tôi cũng từng là tất cả với cậu. Hai con người lăn lộn với những sóng gió của cuộc sống, ở cách nhau đến nửa vòng trái đất, nhưng trái tim vẫn hướng về nhau. Vì một câu "Chờ anh về nhé!" của cậu, tôi đánh đổi cả cuộc sống vốn dĩ trôi qua lặng lẽ của mình, đưa tay ra nắm lấy tay cậu...vì một lời hứa "Anh luôn ở đây" của cậu, tôi cứ tin, cứ chờ, cứ mặc kệ cho mọi thứ đổi thay trước mắt..Chuyện kể có dài, quay qua cũng chỉ như nửa giấc mơ dở dang ngày ấy. Mãi mãi không thể biết được đoạn kết như thế nào...…