Lỡ Thương Một Người
" Thanh xuân của tôi đẹp nhất khi có cậu..."…
" Thanh xuân của tôi đẹp nhất khi có cậu..."…
Ngày học cấp ba, chung cùng chuyến xe bus nhưng anh và cô rất ít nói chuyện với nhau.Lên đại học, cô phát hiện ra anh chính là đàn anh của mình.Anh lừa cô vào hội học sinh làm việc cùng anh, kèm cặp cô theo người mình.Một ngày kia anh nói với cô: "Em không biết là anh theo đuổi em sao?"Một năm gặp gỡ, một năm theo đuổi.Nửa đời sau hạnh phúc.…
jongseong đứng yên trước mặt sunghoon, mím chặt môi, ánh mắt long lanh ầng ậng nước nhìn nó như thể nó vừa phạm phải lỗi tày trời với em vậy.cưng ơi, đừng nhìn nó như thế, nó khóc theo đấy. xót chết nó rồi.-warning: lowercase, ooc, top!sunghoon x bot!jay…
Bối cảnh Việt Nam thời kỳ Pháp thuộc.Như cái tên, fic chủ yếu xoay quanh Trịnh Trí Huân và công cuộc trả nợ cho Lý Tương Hách sau đó đánh cắp luôn trái tim của người ta.Có thể có cp phụ nhưng chưa chắc vì lười…
Tại lớp 11A1, Thẩm Tịnh Nghi và Phó Cẩm Dư là hai cái tên không đội trời chung - gặp là cãi, nhìn là ghét. Nhưng trớ trêu thay, hai gia đình lại thân thiết từ thuở đại học, còn từng gán ghép họ là "cặp đôi bánh bao" thời thơ ấu. Khi ký ức cũ dần hé mở giữa những lần chạm mặt đầy xung đột, cả hai phải đối diện với một câu hỏi lớn: Liệu có phải... tình yêu bắt đầu từ những cuộc chiến nhỏ nhất?…
"Hoa hồng màu đỏ Hoa violet màu xanh Lẽ nào anh không biết Có người thầm yêu anh..."Dành cả thanh xuân để thầm yêu cậu, để ngắm nhìn cậu cười, để nhìn thấy cậu. Đối với tớ, đó cũng là một loại hạnh phúc..Chuyện viết từ lâu có mấy đoạn hơi xàm và phi logic mong các bác thông cảm =))) Giữ lại như kỉ niệm lần đầu viết truyệnNăm 2018-2019 :<…
Văn án : Tài mạo song toàn Trang thiếu cưới ôn nhu bình thường Tô gia cô nương, kinh điệu không ít người cằm. Cha mẹ nói: An Ninh, ngươi muốn tiếc phúc, thật tốt đúng Trang Nghiêm, con rể người không sai. Tô An Ninh kiên định gật đầu: Nàng sẽ vẫn đối với hắn tốt, nếu là đúng hắn không tốt, trời đánh ngũ lôi! ( vương tử cùng cinderella hôn sau đặc sắc sinh hoạt ) Hắn ở bên ngoài có nữ nhân, không nhiều. Nàng ở bên ngoài nuôi nam nhân, lại càng không nhiều. Hắn bởi vì nàng ôn nhu, tùy hứng, đáng yêu, tốt tính tình, khiến hắn yêu không nỡ nàng chịu một chút ủy khuất, là vị hiền thê lương mẫu. Nàng cũng hiểu được nàng xác thực ôn nhu, tùy hứng, đáng yêu, tốt tính tình, là cái đáng giá nhân ái tốt người. Thẳng đến có một ngày. Trang Nghiêm khó có thể tin nhìn ái thê kéo một cái so với hắn tuổi trẻ rất nhiều nam nhân đi dạo phố khi, cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh! Tô An Ninh trở về sau khóc nói: Ta yêu ngươi, ta yêu chính là ngươi, hắn bất quá là một cái râu ria nam nhân! Ta yêu chỉ có ngươi! (năm đó ngươi đã nói nói, còn nguyên trả lại cho ngươi, không thể sinh khí nga, năm đó ta đều không có giận ngươi. ) Tô An Ninh cảm thấy, cái này nên ly hôn. Tốt đáng tiếc a, này là một phần nàng không tưởng buông tha hôn nhân! Thu dọn đồ đạc, nhanh chóng tìm phòng ở! Nga! Giải phóng! Nhi tử, tới, thân một chút! Hài tử có, tuổi già sinh hoạt có! Làm nữ nhân nhiệm vụ hoàn thành, còn đạp nhà mình nam nhân, có so này càng hạnh phúc chuyện sao! Ai biết, Trang Nghiêm cư nhiên nuốt xuống này miệng máu! Nguyện ý làm một lần người mù: T…
Lần đầu mình viết truyện nên ko hay thì bảo mình nha.Chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ!…
Tôi có tiền sử về bệnh tâm lý, vì thế nên tôi sử dụng các loại thuốc an thần khá thường xuyên. Tôi cứ nghĩ đời mình sẽ chỉ có thế cho đến khi tôi gặp Mắt Kiếng - chàng thơ của tôi, người mà sẽ mãi mãi không bao giờ hướng về con nghiện này. Tình thì bại trận, gia đình thì lục đục.. Nhiều lúc tôi chỉ muốn trốn ở đâu đó và phê pha cho quên hết sự đời. Và thằng điên đó xuất hiện, loại thuốc an thần có một không hai đó thực sự đã khiến tôi quên đi hết tất cả mọi thứ.. Độ tuổi phù hợp: 17+ Warning: truyện sẽ có rất nhiều yếu tố độc hại, có xu hướng 18+, nên cân nhắc trước khi đọc. Xin cảm ơn.…
Đối với tôi, mỗi khoảnh khắc cuộc đời đều gắn với những cơn mưa...Lúc nào cũng vậy đấy, chỉ có thể là "mưa" hoặc "tạnh"...Mỗi khoảnh khắc trôi nhanh hay trôi chậm đều như cơn mưa bóng mây hay cơn mưa bụi âm ỉ hàng giờ liền...Buồn hay vui cũng đều như vậy, đều là mưa...Vậy đứng giữa dòng đời tấp nập kia... Anh còn nhận ra, đâu là mưa và đâu là nước mắt của tôi không?…
Đường Ý yêu thầm Giang Kiều Thành năm mười bảy tuổi, và kết hôn với anh năm hai mươi lăm tuổi.Năm thứ mười thích Giang Kiều Thành, Đường Ý yêu cầu anh ly hôn.-Vào đêm cô quyết định ly hôn, Đường Ý vô tình lướt qua một hotsearch."Tại sao tất cả những câu chuyện về tình yêu thầm kín khi đi đến hôn nhân đều không thể bền lâu?"Đường Ý im lặng hồi lâu mới viết câu trả lời.--Vì những vụn vặt trong cuộc sống và sự đa nghi trong tình cảm sẽ làm hao mòn tình yêu của bạn dành cho anh ấy.* Truyện ngắn* Thể loại: tình yêu đô thịDịch bởi Jane (Nhi)Edit bởi San (TA)…
Bảo Hân luôn ám ảnh với những thành tích trong học tập, nhỏ lao đầu vào những cuộc thi nhằm che đi phức cảm tự ti bản thân mà nhà nội đã gieo rắc vào đầu Hân từ thuở mới lọt lòng. Giờ đây, ở ngưỡng 17 nó nhận ra nó đang theo đuổi những thứ vô định. Ước mơ là gì? Minh Đức, người được mệnh danh là thiên tài bóng rổ, dường như sinh ra để cầm bóng và tung những cú ném hoàn hảo. Nhưng thật sự hắn không biết bản thân có thật sự thích bóng rổ không? Với Đức, bóng rổ không phải là niềm yêu thích tuyệt đối, bóng rổ là thói quen. Nếu không chơi bóng rổ, hắn sẽ bấu víu vào đâu để vượt qua những tổn thương thời thơ ấu?Vô tình học chung lớp. Vô tình khơi ước mơ. Vô tình gợi cảm xúc.Và vô tình phải lòng nhau. Ngày ta hái những giấc mơ, hái cả những nỗi niềm khấp khởi trong tim.…
Người con gái mê muội mạng xã hội, thế giới ảo, suốt ngày bài ca ngôn tình, suốt ngày soái ca Lam Hàng lại không ngờ rằng mình lại rơi vào lưới tình đáng thương lẫn đáng yêu...Catbeis's story…
Mình muốn kể một chuyện tình bình thường. Về một cô gái, và một chàng trai. Về những điều họ đã cố gắng, những điều họ đã buông bỏ.Trong câu chuyện này, không có cái gọi là đúng người, nên cũng chẳng có cái gọi là đúng thời điểm. Thời gian qua đi, mỗi con người đều đổi khác, đó là bản chất của trưởng thành, và mỗi người chúng ta gặp trong mỗi thời điểm, trong mỗi giai đoạn đều góp phần tạo nên con người ta của hiện tại. Sự xuất hiện của họ là tất yếu, là cần thiết.Chỉ có điều, cuối cùng ta chọn điều gì? Cho chính mình, hay cho cuộc tình mình.…
Hãy đọc khi bạn có thời gian, và hãy đọc khi bạn thật sự có thể hoài niệm về những điều đã qua thật hồn nhiên và tươi đẹp của thời học sinh tung tăng trong màu áo trắng....Và tất nhiên, những nhân vật của tôi tạo nên không thể sống mà thiếu tình yêu, cho dù đây là câu chuyện của bao nhiêu năm về trước.Năm xưa, khi tôi đặt tâm trạng vào để viết câu chuyện này cũng là lần đầu tiên khi tôi biết thế nào là rung động của trái tim....Cho dù cả câu chuyện, chẳng có được một nhân vật nào đại diện cho chính Tôi, nhưng chắc chắn, mỗi một tình yêu mà nhân vật trong truyện thể hiện đều có một chút là của tôi ....…
câu chuyện tình nhờ hợp tác ThuynLuna và Raizel.mời bạn hưởng thức cậu chuyện tình mới lạ…
• | 12cs | • Về nhàTác giả : @-kangu_ptct- (kaka) か か ~Thể loại : học đường cấp 3, tình bạn, tình yêu, tuổi teen, HE. TRUYỆN CÓ MÔ TẢ NHỮNG TÌNH TIẾT TIÊU CỰC VÀ XẤU XA KHÔNG HỢP VỚI NHỮNG AI MONG MUỐN MOTIF HƯỜNG HOA, ĐOÀN KẾT CỦA TUỔI HỌC TRÒ !!!THỈNH LƯU Ý TRƯỚC KHI NHẢY HỐ !!!• Nhân vật NAM : | Sư Tử, Thiên Bình, Thiên Yết, Ma Kết, Bảo Bình, Song Ngư |• Nhân vật NỮ : | Bạch Dương, Kim Ngưu, Song Tử, Cự Giải, Xử Nữ, Nhân Mã |truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad cá nhân này, thỉnh đừng đem đi đâu khi chưa có sự đồng ý của tôi.antifan làm ơn né ở đây ra dùm một cái !đừng ý kiến quá nhiều về tạo hình từng nhân vật trong tác phẩm của tôi, cũng như đừng có bắt tôi phải sắp xếp cặp đôi theo ý của mng (tại mình có quyền chọn lựa đọc hay không đọc mà :D) ! tôn trọng ý kiến cá nhân mng nhé !---------------Tôi đã từng nghe có ai đó bảo rằng :"Trên đời có hai thứ tuyệt đối không được đánh mất dù bất cứ giá nào!Một là, đừng bao giờ đánh mất đi tình bạn tuyệt vời.Hai là, đừng bao giờ đánh mất đi cơ hội leo lên một chuyến tàu để trở về nhà."Về nhà? Về nhà là về đâu?Ở đâu có các cậu, ở đó chính là mái nhà để tôi quay về đoạn tụ và sẻ chia.Tôi chỉ có một tình bạn với các cậu và một chiếc vé duy nhất để về nhà.Và tôi, nhất định sẽ không bao giờ để mất đi hai điều quý giá ấy đâu! Thanh xuân này không ngắn cũng không dài, gặp được nhau thì chính là duyên đi và đi cùng nhau đến hết cả thanh xuân và tháng ngày về sau nữa chính là định mệnh không thể chối từ.Start…
- Này ! Tôi trả lời mà ......- sao cơ ??????Đang định vội đi thì chàng trai ấy nghe tiếng nói dừng lại- chứ mày có muốn ko??Có những câu văn tục, lưu ýKhông dành cho những thanh niên ngu người.…
truyện phần lớn dựa trên trí tưởng của mình nên sẽ có OOC mong cậu đọc với một tâm tình thoải mái và vui vẻ!mình viết ra cũng để thỏa mãn sự vã của mình nữa-))))…