" Trăng hôm nay đẹp quá, phải không?", là một cách nói trong tiếng nhật để tỏ tình gián tiếp rằng"anh yêu em" hoặc "anh thích em"Ngoài ra Đêm nay trăng sáng quá phải không là một câu gián tiếp khen vẻ đẹp của Ms Moon = Mợ mẫn vô cùng xinh đẹp…
Văn án : Tài mạo song toàn Trang thiếu cưới ôn nhu bình thường Tô gia cô nương, kinh điệu không ít người cằm. Cha mẹ nói: An Ninh, ngươi muốn tiếc phúc, thật tốt đúng Trang Nghiêm, con rể người không sai. Tô An Ninh kiên định gật đầu: Nàng sẽ vẫn đối với hắn tốt, nếu là đúng hắn không tốt, trời đánh ngũ lôi! ( vương tử cùng cinderella hôn sau đặc sắc sinh hoạt ) Hắn ở bên ngoài có nữ nhân, không nhiều. Nàng ở bên ngoài nuôi nam nhân, lại càng không nhiều. Hắn bởi vì nàng ôn nhu, tùy hứng, đáng yêu, tốt tính tình, khiến hắn yêu không nỡ nàng chịu một chút ủy khuất, là vị hiền thê lương mẫu. Nàng cũng hiểu được nàng xác thực ôn nhu, tùy hứng, đáng yêu, tốt tính tình, là cái đáng giá nhân ái tốt người. Thẳng đến có một ngày. Trang Nghiêm khó có thể tin nhìn ái thê kéo một cái so với hắn tuổi trẻ rất nhiều nam nhân đi dạo phố khi, cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh! Tô An Ninh trở về sau khóc nói: Ta yêu ngươi, ta yêu chính là ngươi, hắn bất quá là một cái râu ria nam nhân! Ta yêu chỉ có ngươi! (năm đó ngươi đã nói nói, còn nguyên trả lại cho ngươi, không thể sinh khí nga, năm đó ta đều không có giận ngươi. ) Tô An Ninh cảm thấy, cái này nên ly hôn. Tốt đáng tiếc a, này là một phần nàng không tưởng buông tha hôn nhân! Thu dọn đồ đạc, nhanh chóng tìm phòng ở! Nga! Giải phóng! Nhi tử, tới, thân một chút! Hài tử có, tuổi già sinh hoạt có! Làm nữ nhân nhiệm vụ hoàn thành, còn đạp nhà mình nam nhân, có so này càng hạnh phúc chuyện sao! Ai biết, Trang Nghiêm cư nhiên nuốt xuống này miệng máu! Nguyện ý làm một lần người mù: T…
" Năm tháng đó, tớ thích cậu là thật, còn việc cậu có đáp lại hay không, không còn quan trọng nữa. Vì vốn dĩ thanh xuân là để bỏ lỡ 💚 " ~~ Đây là 1 câu chuyện mà mình từng trải qua...và mình nghĩ đây cũng là câu chuyện của nhiều người ~~…
Anh tự mình tưởng tượng ra người bạn thân bên cạnh mình suốt mười năm. Trong một lần bị tai nạn, hôn mê, anh đã nhớ lại quãng thời gian tươi đẹp của cả hai trước khi cô từ bỏ thế giới. Từ đó, anh đã thật sự thức tỉnh và âm thầm chờ đợi cô trở lại.…
Ngày học cấp ba, chung cùng chuyến xe bus nhưng anh và cô rất ít nói chuyện với nhau.Lên đại học, cô phát hiện ra anh chính là đàn anh của mình.Anh lừa cô vào hội học sinh làm việc cùng anh, kèm cặp cô theo người mình.Một ngày kia anh nói với cô: "Em không biết là anh theo đuổi em sao?"Một năm gặp gỡ, một năm theo đuổi.Nửa đời sau hạnh phúc.…
"Hoa hồng màu đỏ Hoa violet màu xanh Lẽ nào anh không biết Có người thầm yêu anh..."Dành cả thanh xuân để thầm yêu cậu, để ngắm nhìn cậu cười, để nhìn thấy cậu. Đối với tớ, đó cũng là một loại hạnh phúc..Chuyện viết từ lâu có mấy đoạn hơi xàm và phi logic mong các bác thông cảm =))) Giữ lại như kỉ niệm lần đầu viết truyệnNăm 2018-2019 :<…
Tôi cắn nhẹ môi, ánh mắt không kìm được mà trốn tránh. Gia Huy bất ngờ áp sát, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ còn chưa đến một gang tay. Mùi hương bạc hà thoang thoảng trên người nó quấn lấy từng nhịp thở của tôi, khiến trái tim tôi khẽ run lên một nhịp.Có lẽ do không khí đêm nay quá yên tĩnh, hoặc cũng có thể do những cảm xúc bị chôn giấu quá lâu cuối cùng cũng trỗi dậy, Gia Huy bỗng nhiên nghiêng đầu, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai tôi:" Anh yêu em"Tôi ngẩn người, toàn thân như bị một dòng điện nhỏ len lỏi qua từng tế bào. Đôi mắt nó sâu thẳm, mang theo một cảm xúc tôi chưa từng thấy. Chết tiệt thật, sao tôi lại thấy Gia Huy... không đáng ghét chút nào thế này?Không được! Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Nhưng trái tim vẫn không nghe lời, đập loạn nhịp theo từng ánh nhìn của nó. Tôi rối bời nghĩ: Rốt cuộc là do tôi ghét nó không đủ, hay là... tôi đã sai ngay từ đầu?…